NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1131

gái của mình. Các hiệp sĩ đứng xung quanh họ và cùng nghe được câu
chuyện ấy, cũng đều cảm tạ. Họ nói rằng chẳng những họ không dám ganh tị
về việc nàng đã chiếm đoạt được những thứ mà chính họ hằng ao ước, hơn
nữa họ còn không có cách nào biểu lộ cho đầy đủ lòng biết ơn nàng đã cải tử
hoàn sinh cho; giờ chỉ có mỗi một cách tuyên bố họ là nô lệ của nàng, họ sẵn
sàng làm bất cứ việc gì nàng truyền. Công chúa nói:

- Thưa các ngài, nếu các ngài chú ý những lời tôi vừa nói, các ngài hẳn đã

nhận thấy tôi không có ý định nào khác là tìm lại hai anh trai của tôi. Bởi vậy
nếu đã xảy ra điều may mắn mà các ngài vừa nói đó, các ngài cũng chẳng
phải hàm ơn ai. Tôi không dám nhận những lời khen ngợi mà các ngài có
nhã ý nói ra, và xin cảm tạ các ngài.

Ngoài ra, tôi coi tất cả các ngài, ai cũng là người tự do như trước khi lâm

nạn. Tôi rất hân hoan về sự may mắn đã xảy đến các ngài cũng như đối với
tôi. Nhưng, xin chớ nấn ná lâu hơn nữa ở một nơi không còn gì đáng giữ
chân chúng ta lại. Xin hãy lên ngựa và mỗi người hãy trở về nơi mình đã từ
đó ra đi.

Tự nêu gương trước, công chúa đi lấy ngựa của mình; con vật vẫn ở

nguyên chỗ nàng để nó đứng. Trước khi lên ngựa, hoàng tử Batman muốn đỡ
em cho khỏi nặng, bảo đưa lồng chim cho mình mang hộ, nàng nói:

- Thưa anh, con chim là nô lệ của em, em muốn tự mình mang lấy. Nhưng

nếu anh vui lòng cầm giúp cành cây biết hát, thì nó kia. Tuy vậy, vẫn xin anh
đỡ tạm cái lồng, sau khi em lên ngựa rồi, anh đưa lại cho em.

Khi nàng đã ngồi lên mình ngựa và hoàng tử Batman đã đưa trả lại cái

lồng cùng con chim, nàng nói với hoàng tử Pecvizơ:

- Còn anh, thưa anh Pecvizơ, cái lọ nước vàng kia, em xin giao cho anh

giữ, nếu anh không thấy bất tiện.

Hoàng tử Pecvizơ vui vẻ nhận làm việc này.

Khi hoàng tử Batman, hoàng tử Pecvizơ và tất cả các hiệp sĩ khác đã lên

ngựa cả rồi, công chúa Parizat chờ cho một người nào đi lên trước, dẫn đầu
cả đoàn. Hai hoàng tử muốn lịch sự nhường các vị hiệp sĩ, các vị này, về
phần mình lại muốn nhường vinh dự ấy cho công chúa. Nhận thấy không
một vị nào muốn đi trước, chờ mình làm việc đó, nàng cất lời nói với tất cả:

- Thưa các ngài, tôi chờ các ngài đi trước.

Một trong những vị đứng gần nàng nhất, thay mặt tất cả đáp:

- Cho dù không biết đến vinh dự là phải dành ưu tiên cho nữ giới, thì cũng

không có vinh dự nào mà chúng tôi không sẵn sàng nhường nàng, sau việc
nàng vừa làm ơn cho chúng tôi. Cho dù biết nàng khiêm tốn, chúng tôi vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.