NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 137

náu cuối cùng của tên hung thần. Làm được như vậy thì con đã thắng trọn
vẹn mà không gặp nguy hiểm gì. Sai lầm đó buộc con phải dùng đến lửa và
chiến đấu với thứ vũ khí ghê gớm này, như con đã chiến đấu ở giữa đất và
trời, trước mặt cha. Bất chấp sức mạnh của yêu thuật đáng sợ và kinh
nghiệm của lão, con đã cho tên hung thần ấy thấy là con hơn hẳn nó. Con đã
chiến thắng. Con đã biến nó thành tro bụi. Nhưng con không thể thoát được
cái chết đang đến gần.”

Hoàng đế nghe công chúa Người Đẹp thuật lại trận đánh. Khi nàng dứt

lời, hoàng đế nói, giọng biểu lộ nỗi đau đớn sâu sắc: “Con ơi, con thấy rõ
tình cảnh của cha đây. Hỡi ôi! Cha ngạc nhiên sao mình còn sống! Viên
hoạn nô thầy học của con đã chết. Hoàng tử mà con giải được bùa yêu thì đã
mất đi một con mắt.” Vua không thể nói thêm được nữa, nước mắt và tiếng
thở dài làm vua nghẹn lời. Công chúa và tôi cực kỳ xúc động trước nỗi buồn
của hoàng đế. Chúng tôi cùng khóc với Người.

Trong lúc ai nấy đều vô cùng buồn bã thì công chúa bỗng thét lên: “Tôi

cháy đây! Tôi cháy đây!” Nàng cảm thấy ngọn lửa ngấm ngầm cuối cùng đã
đốt cháy hết thân thể. Nàng lớn tiếng kêu: “Tôi cháy đây!” rồi ngã ra chết,
chấm dứt những cơn đau đớn không thể nào chịu đựng nổi. Ngọn lửa thật là
mạnh mẽ kỳ lạ. Chẳng mấy chốc nàng đã hóa thành tro, giống hệt như lão
hung thần.

Thưa bà, tôi sẽ không nói lại rằng tôi đã xúc động sâu sắc đến mức nào

trước cảnh tượng tang tóc ấy. Thà tôi cam làm khỉ hay làm chó suốt đời, còn
hơn là nhìn thấy ân nhân của mình thiệt mạng một cách đau đớn đến vậy. Về
phần hoàng đế, người buồn bã quá mức tưởng tượng. Người vừa kêu khóc
thảm thiết vừa đấm mạnh vào đầu vào ngực cho đến khi gục xuống và ngất
đi vì tuyệt vọng, làm cho tôi đâm lo, e tính mạng của Người có thể lâm nguy
chăng.

Trong lúc ấy các hoạn nô và quan hầu nghe tiếng hoàng đế kêu khóc, đều

chạy bổ đến nhà vua, tôi không cần phải kể lể dài dòng về việc vừa xảy ra.
Hai đống tro tàn vốn là thi thể của công chúa và của hung thần, đủ để cho họ
hiểu. Hoàng đế không đứng vững nữa, phải tì lên các quan hầu lê bước trở về
hậu cung.

Khi tiếng đồn về sự kiện bi thảm ấy vượt ra cung cấm và lan khắp thành

phố, mọi người đều thương tiếc cho công chúa Người Đẹp bất hạnh và thông
cảm với nỗi đau buồn của vua cha. Người ta để tang suốt bảy ngày, tổ chức
nhiều buổi tang lễ. Tro tàn của hung thần bị tung ra theo gió, còn tro tàn của
công chúa thì được thu và cất giữ trong một lọ quý đặt trong một cái lăng
đẹp xây ngay tại chỗ thu nhặt tro tàn.

Nỗi buồn mất con làm hoàng đế sinh bệnh và ốm liệt giường suốt một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.