NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 141

bên phải bên trái, ngoài chỗ này ra không đâu có một nơi khả dĩ đặt được
bàn chân để thoát chết). Tôi bắt đầu leo lên các bậc thang rất hẹp, thẳng
đứng và khó đi đến nỗi chỉ cần gió thổi mạnh hơn một ít có thể tôi đã ngã lộn
đầu xuống biển rồi. Cuối cùng tôi cũng leo được lên đến trên cao mà không
xảy ra tai nạn gì. Tôi bước vào trong cái tháp hình vòm và quỳ xuống tạ ơn
trời đất.

Tôi ngủ qua đêm dưới cái vòm ấy. Trong chiêm bao, một cụ già đáng kính

hiện ra trước mắt tôi và bảo:

- Agíp hãy nghe đây. Khi nào con thức dậy, hãy đào đất ở dưới chân. Con

sẽ tìm thấy một cái cung bằng đồng và ba mũi tên bằng chì được làm ra để
giải thoát cho loài người khỏi biết bao khổ hạnh đang đe dọa họ. Con nhắm
vào bức tượng mà phóng ba mũi tên ấy. Viên kỵ sĩ sẽ nhào xuống biển. Con
ngựa nhào xuống bên cạnh con. Con sẽ chôn nó đúng vào chỗ con vừa đào
lấy cung tên. Làm xong việc đó biển sẽ trương ra và dâng lên tận chân cái
tháp, cao ngang ngọn núi. Khi biển đã dâng lên tới đấy rồi, con sẽ thấy một
chiếc xuồng nhỏ cập bờ. Trên xuồng chỉ có độc một người mà con đã bắn đổ
lộn nhào. Con hãy xuống xuồng đi cùng với nó và nhớ chớ có đọc đến tên
Thượng đế. Cứ để mặc cho nó đưa con đi. Nó sẽ đưa con đi trong mười ngày
vào một biển khác. Ở đấy con sẽ tìm được phương tiện để trở về nhà an toàn
trót lọt, miễn là, như ta đã bảo, con chớ có đọc đến tên Thượng đế trong suốt
cuộc hành trình.”

Cụ già nói với tôi như vậy. Vừa tỉnh giấc tôi vội đứng lên, hết sức vui

mừng với những điều mộng báo. Tôi làm ngay điều cụ già dặn. Tôi đào lấy
chiếc cung và các mũi tên lên, rồi nhắm bức tượng bắn. Đến mũi tên thứ ba,
tượng nhào xuống biển, con ngựa ngã xuống cạnh tôi. Tôi chôn nó vào chỗ
đã đào lấy chiếc cung và các mũi tên. Trong khoảng thời gian ấy biển bắt
đầu trương lên từ từ. Khi mặt biển dâng lên đến chân cái tháp cao hình vòm,
ngang ngọn núi, tôi thấy đằng xa, trên mặt biển có một cái xuồng tiến về
phía mình. Tôi tạ ơn Thượng đế khi thấy mọi việc xảy ra khớp với những
điều nghe trong mộng. Chiếc xuồng cập bờ. Tôi nhìn thấy người bằng đồng
giống hệt cụ già trong mộng đã nói. Tôi bước xuống xuồng và tránh không
đọc tên Thượng đế hoặc thốt ra một lời nào khác. Tôi ngồi xuống. Con người
bằng đồng chèo xuồng ra xa quả núi. Nó chèo liên tục cho đến ngày thứ
chín. Nhiều hòn đảo hiện ra làm cho tôi tin chắc mình sắp thoát sự hiểm
nghèo. Nỗi mừng vui thái quá làm tôi quên bẵng điều cấm đoán. Tôi thốt
lên: “Nhờ ơn Thượng đế! Cảm tạ Thượng đế!”

Tôi chưa dứt lời thì chiếc xuống đã chìm xuống đáy biển cùng với con

người bằng đồng. Tôi nổi trên mặt nước. Suốt ngày hôm đó, tôi cố bơi về
phía bờ mà tôi cho là gần hơn cả. Tiếp đó là một đêm tối om. Tôi không còn
biết mình đang ở đâu cho nên cứ bơi bừa. Cuối cùng kiệt sức, tôi không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.