NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 187

cộng lại. Nếu họ có được viên nào thì cũng chỉ do ngẫu nhiên thôi, còn
những viên tôi mang trong cái túi mà bạn trông thấy đây là do tự tôi đã chọn
lấy được dưới thung lũng.” Vừa nói tôi vừa đưa cho anh ta xem.

Tôi chưa dứt lời thì những nhà buôn khác cũng xúm đến. Họ rất ngạc

nhiên trông thấy tôi và càng ngạc nhiên hơn khi nghe tôi kể chuyện. Họ
không những khen cái mẹo tôi nghĩ ra để tự cứu mình mà còn khâm phục
hành động táo bạo quá mức mà tôi đã dám làm.

Họ đưa tôi về nơi họ cùng ở chung với nhau. Đến đây, tôi mở cái túi ra

trước mặt họ. Mọi người đều kinh ngạc về cỡ lớn của các viên kim cương.
Họ thú thật ở tất cả các triều đình mà họ đã từng được đến, chưa bao giờ họ
trông thấy có một viên kim cương nào lớn gần bằng cỡ này.

Tôi yêu cầu nhà buôn chủ cái tổ chim ưng mà tôi được mang đến (bởi vì

mỗi người đều có tổ riêng của mình), tha hồ chọn lấy phần của ông, muốn
bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Ông ta chỉ cần một viên thôi, mà lại lấy trong số
những viên không lớn lắm. Khi tôi giục ông ta hãy lấy thêm, đừng sợ làm tôi
thiệt, ông ta đáp: “Không, tôi rất thỏa mãn với viên này rồi. Nó khá quý giá
đủ cho tôi từ nay về sau đỡ phải vất vả, đỡ phải lặn lội chân trời góc bể hòng
kiếm ra một cái vốn nho nhỏ.”

Tôi ngủ lại đêm ấy với các nhà buôn. Tôi lại kể một lần nữa câu chuyện

của mình để thỏa mãn những người chưa được nghe. Tôi không làm sao
kiềm chế được nỗi vui mừng khi nghĩ rằng mình đã thoát khỏi những nỗi
gian nguy vừa kể hầu quý vị. Tôi cảm thấy như mình vừa trải qua một giấc
mơ. Tôi tin là không còn có gì phải sợ hãi nữa.

Các nhà buôn ném thịt xuống thung lũng đã nhiều ngày rồi. Ai nấy đều có

vẻ bằng lòng với số kim cương mình kiếm được. Vì vậy ngày hôm sau tất cả
chúng tôi cùng lên đường. Chúng tôi đi qua các ngọn núi cao có những con
rắn dài kỳ lạ, mà chúng tôi may mắn tránh được. Chúng tôi đến cái cảng đầu
tiên, từ đấy sang đảo Rôha, nơi mọc thứ cây mà người ta chiết xuất chất long
não. Có cây to và sum suê đến mức một trăm người có thể dễ dàng nấp dưới
bóng nó. Nhựa để làm long não tiết ra từ một cái hốc ở phần trên của thân
cây, chảy vào một cái bình rồi đông lại. Đó là thứ mà ta gọi là long não. Lấy
hết nhựa, cây sẽ khô đi và chết.

Trên hòn đảo ấy có tê giác. Đó là những con vật bé hơn con voi nhưng lớn

hơn con trâu. Nó có một cái sừng trên mũi, sừng dài bằng một cánh tay. Cái
sừng ấy rất cứng và có ngấn ở giữa. Trên sừng có những vệt trắng giống hình
mặt người. Tê giác đánh nhau với voi, lấy sừng chọc thủng bụng voi. Nó có
thể nhấc bổng cả con voi đội lên đầu. Nhưng vì máu và mỡ voi chảy xuống
làm mù mắt nó, nó ngã ra đất, thế là – điều này chắc sẽ làm cho các vị ngạc
nhiên – chim đại bàng đến, giơ móng quắp nhấc bổng cả đôi, đưa về cho con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.