NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 191

quanh đảo kiếm rau quả để ăn như ngày hôm trước, chiều đến, chúng tôi cố
tìm một chỗ ngủ để che sương nhưng không tìm được, đành phải trở lại tòa
lâu đài.

Tên khổng lồ lại trở về. Nó lại chén một người nữa trong bọn chúng tôi,

sau đó nó lại lăn ra ngủ và ngáy ầm ầm cho tới sáng. Rồi nó lại bỏ ra đi để
chúng tôi lại đấy y như ngày hôm trước. Hoàn cảnh chúng tôi tệ hại quá, đến
nỗi nhiều bạn tôi đã định thà nhảy ào xuống biển trầm mình còn hơn là chờ
đợi một cái chết kỳ cục.

Những người đó khuyến khích bạn bè cùng làm theo lời họ. Nhưng một

người trong bọn tôi cất lời. Anh ta nói: “Chúng ta không được phép tự sát.
Và giả dụ là nếu có phải chết chăng nữa, phải là họp lý hơn không, nếu
chúng ta nghĩ cách thoát khỏi tên man rợ này. Nó đang bắt chúng ta chết dần
một cách khốn khổ.”

Trong trí tôi chọt nảy ra một dự kiến. Tôi liền trao đổi với các bạn tôi. Họ

đều tán thành. Tôi liền nói với cả bọn: “Anh em ơi, các anh em đều biết ở
ven biển có nhiều gỗ. Nếu anh em nghe lời tôi, chúng ta hãy làm nhiều chiếc
bè có thể chở chúng ta. Làm xong sẽ để lại ở bờ, lúc nào cần đến thì dùng.
Trong thời gian ấy, chúng ta sẽ thực hiện ý đồ mà tôi đã đề nghị với anh em
để giải thoát chúng ta khỏi tay tên khổng lồ. Nếu việc đó thành công, chúng
ta có thể chờ cho đến khi có một chiếc tàu nào đến đưa chúng ta ra khỏi hòn
đảo tai họa này. Ngược lại nếu thất bại, chúng ta mau mau xuống bè và bơi
ra giữa biển. Tôi đồng ý rằng, dấn thân cho sóng dữ trên những chiếc bè
mong manh như vậy, có thể có nguy cơ bỏ mạng. Song dù phải chết đi chăng
nữa, vùi thân dưới đáy biển chẳng nhẹ nhàng hơn là bị nhốt vào trong bụng
con quỷ đã ăn thịt mất hai anh em trong bọn chúng mình hay sao?

Ý kiến của tôi được tán thưởng, chúng tôi bắt tay làm ngay những chiếc

bè mỗi chiếc có thể chở được ba người.

Cuối ngày hôm ấy, chúng tôi lại trở về tòa lâu đài. Một lát sau tên khổng

lồ lại đến. Chúng tôi đành phải chịu nhìn nó quay chín một người bạn nữa.
Nhưng cuối cùng, chúng tôi trả thù tên khổng lồ như thế này. Sau khi ăn
xong bữa tối đáng ghê tởm, nó nằm ngửa ra ngủ. Chúng tôi vừa nghe nó
ngáy như thường lệ, thì chín người bạo dạn nhất trong bọn chúng tôi và tôi
mỗi người lấy một cái xiên, cho đầu nhọn vào lửa nung đỏ lên, rồi sau đó
nhất tề nhằm vào chọc vỡ mắt nó ra.

Tên khổng lồ đau đớn thét lên một tiếng khủng khiếp. Nó vùng dậy, quờ

tay ra bốn phía hòng tóm được một người nào đó trong bọn chúng tôi để bóp
chết cho hả cơn điên. Nhưng chúng tôi đã kịp chạy ra xa và nằm xuống đất
vào những chỗ mà chân tay nó không thể với tới. Sau khi bắt chúng tôi
không được, nó dò dẫm tìm cửa ra, vừa đi vừa thét lên những tiếng ghê rợn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.