NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 214

“Đấng thiên tử hết sức hùng cường và hết sức vĩ đại ấy rồi phải qua đời, phải
qua đời, phải qua đời.” Viên võ quan đằng trước tiếp lời, và hô luôn: “Ngợi
ca Đấng hằng sống, Đấng không bao giờ chết.”

Ngài quốc vương Xêrenđíp rất công minh, đến nỗi ở thủ đô cũng như

trong cả nước không cần có pháp quan. Dân chúng ở đây không cần quan
tòa. Họ hiểu biết pháp luật và tự mình tôn trọng đúng đắn pháp luật, và
không bao giờ lơ là nghĩa vụ của mình. Bởi vậy, ở nước họ các tòa án và các
pháp quan đều vô ích.”

Hoàng đế rất bằng lòng về những điều tôi vừa trình bày. Người phán: “Sự

anh minh của quốc vương Xêrenđíp biểu lộ trong bức thư của ông. Và theo
như những lời ngươi vừa nói, thì phải nhận rằng sự anh minh của nhà vua
kia xứng đáng với thần dân nước ấy, và thần dân nước ấy thật xứng đáng với
sự anh minh của nhà vua kia.” Nói xong, hoàng đế cho tôi lui chầu và ban
thưởng cho tôi rất hậu.

Đến đây Xinbát ngừng lời, những người nghe ra về. Nhưng trước đó,

Hinbát được ông biếu một trăm đồng xơcanh. Ngày hôm sau, họ lại đến nhà
Xinbát. Ông thuật cho họ nghe về chuyến đi thứ bảy và là chuyến đi cuối
cùng của ông qua những lời sau đây:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.