NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 216

Nhà vua nhận ra tôi ngay, và tỏ vẻ đặc biệt vui mừng được gặp lại: “A,

ông Xinbát, xin chào mừng ông. Ta cam đoan với ông là từ ngày ông ra đi, ta
luôn luôn nghĩ tới ông. Tạ ơn ngày hôm nay, ngày chúng ta được gặp lại
nhau lần nữa.”

Tôi chúc tụng nhà vua. Sau khi cảm ơn lòng nhân hậu của Người, tôi dâng

trình bức thư và tặng phẩm của hoàng đế. Nhà vua tỏ ý rất hài lòng tiếp
nhận.

Hoàng đế gửi tặng nhà vua một bộ giường ngủ hoàn chỉnh phủ dạ vàng,

ước giá một nghìn xơcanh, năm mươi chiếc áo bằng một loại vải rất đắt tiền;
một trăm chiếc khác may bằng vải trắng loại tốt nhất của Cairô, Xuyê, Cufa
và Alếchzanđri

[42]

; một chiếc giường khác màu tía, cùng một chiếc nữa theo

một kiểu dáng khác; một chiếc bình bằng mã não rộng miệng, dày một ngón
tay và rộng nửa bộ, đáy bình chạm nổi một người đàn ông một chân quỳ
xuống đất, tay giương chiếc cung đã lắp tên, sẵn sàng bắn vào một con sư tử;
và cuối cùng là một chiếc bàn sang trọng tương truyền lưu lại từ đời vua
Xalômông vĩ đại.

Bức thư của hoàng đế Harun An-Rasít lời lẽ như sau:

Nhân danh Đấng dẫn đường cao cả, xin gửi đến hoàng đế hùng cường và

hạnh phúc lời chào của Harun An-Rasít, người được Thượng đế cho phép
nối ngôi các đấng tổ tiên vinh hiển của chúng tôi!

“Chúng tôi rất vui mừng nhận được thư bệ hạ. Xin gửi đến bệ hạ bức thư

này từ triều đình chúng tôi, vườn thượng uyển của các trí tuệ cao siêu.
Chúng tôi hy vọng nó được bệ hạ ngự lãm, và qua đó mà hiểu rõ và tán
thành ý nguyện tốt lành của chúng tôi. Kính chào.”

Quốc vương đảo Xêrenđíp rất vui lòng thấy hoàng đế đáp lại mối tình hữu

nghị của mình. Ít lâu sau buổi triều kiến ấy, tôi lại xin vào chầu vua để cáo
biệt. Nhưng xin nhiều lần mà vẫn chưa được nhà vua chấp thuận. Cuối cùng
tôi cũng được phép. Nhà vua trước khi cho lui, còn ban cho tặng phẩm có giá
trị. Tôi xuống tàu ngay với ý định đi thẳng về Bátđa.

Nhưng tôi không được may mắn đi đến nơi về đến chốn như mình mong

ước. Thượng đế lại định đoạt theo cách khác hẳn.

Ba hoặc bốn ngày sau khi khởi hành, chúng tôi bị bọn cướp biển tấn công.

Chúng chẳng khó khăn gì mà không chiếm được tàu chúng tôi, bởi trên tàu
hoàn toàn không chuẩn bị đối phó. Mấy người trên tàu muốn kháng cự, họ bị
giết chết. Còn về phần tôi và tất cả những người thận trọng không chống lại
ý bọn cướp biển, chúng tôi bị bắt làm nô lệ.

Sau khi bọn cướp đoạt hết và lột áo quần chúng tôi, rồi cho mặc những bộ

đồ xấu xí, chúng đưa chúng tôi đến bán ở một hòn đảo rất xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.