NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 285

NGÀY THỨ MỘT TRĂM MƯỜI MỘT

Tôi cảm ơn người nông dân đã cho biết những điều trên rồi quay gót đi

vào thành phố. Vừa tới nơi, đã nghe có tiếng vó ngựa dồn dập. Ngay sau đó
xuất hiện nhiều kỵ mã ăn mặc sang trọng cưỡi trên những con tuấn mã yên
cương huy hoàng. Chính giữa đoàn kỵ sĩ ấy, một người cao lớn dáng điệu uy
nghi, đầu đội vương miện vàng, áo hoàng bào có đính nhiều hạt kim cương
lấp lánh, tôi đoán đấy chắc hẳn nhà vua xứ Gazna đang đi thăm con gái. Vào
trong thành phố, hỏi mấy người dân, tôi biết mình đã đoán không sai.

Sau khi dạo một vòng quanh thành phố, thoả mãn chừng nào lòng hiếu kỳ

của mình, tôi nghĩ đến cái hòm. Cho dù đã giấu ở một nơi kín đáo, vẫn
không khỏi cảm thấy lo âu. Tôi vội vàng ra khỏi thành phố, và chỉ yên tâm
trở lại khi nhìn thấy chiếc hòm gỗ còn nguyên vẹn.

Thanh thản trở lại, tôi ăn uống rất ngon lành số thực phẩm mang theo, rồi

quyết định ngủ qua đêm trong khu rừng này. Hy vọng đêm nay sẽ ngủ ngon,
bởi không còn phải lo âu chút nào về những người chủ nợ. Tuy nhiên, tôi
không sao yên giấc. Những điều người nông dân nói cho nghe ban ngày cứ
ám ảnh đầu óc. Tôi tự hỏi: “Quái thật, tại sao nhà vua Bahaman lại lo âu về
một điều huyễn hoặc như thế? Có cần thiết không, phải xây cả một lâu đài để
nhốt con gái? Để nàng sống trong hoàng cung chưa đủ an toàn hay sao? Nếu
các nhà coi số tử vi đã nhìn thấy ngôi sao chiếu mệnh của nàng mắc vào
cung ấy rồi, thiên tào đã định cô nàng đi theo ai đấy, tránh làm sao khỏi?
Con người cho dù cẩn trọng đến đâu vẫn khó tránh khỏi một điều mà duyên
số đã tiền định. Nếu quả nàng công chúa Thirin phải lòng một anh chàng nào
đó, thì phòng ngừa thế nào rồi cũng tốn công vô ích mà thôi.”

Cứ suy nghĩ mãi về nàng công chúa Thirin, tôi hình dung hẳn nàng xinh

đẹp tuyệt thế vô song, đẹp hơn tất cả bao nhiêu người đàn bà khá xinh đẹp
tôi đã gặp tại thành phố Surat hoặc thành phố Gioa, các nàng ấy đã góp phần
đáng kể làm cho gia tài tôi mau khánh kiệt. Tôi tự nhủ, phải tìm lối đáp
xuống mái toà lâu đài ấy, phải tìm cách vào bằng được trong phòng cô công
chúa ấy, biết đâu mình chẳng được nàng mê say? Biết đâu tôi chính là chàng
trai mà các nhà xem số tử vi đã đồ trước sẽ quyến rũ được nàng?

Hồi ấy tôi còn trẻ, do đó ngổ ngáo lắm, và tôi cũng chẳng phải con người

nhát gan. Quyết định táo tợn vậy rồi, tôi bắt tay thực hành ngay lập tức.

Tôi vào chiếc hòm, lái cho nó bay về hướng toà lâu đài. May sao hôm ấy,

như thể để chiều lòng tôi, đêm tối dày đặc. Tôi bay qua đầu bọn lính được bố
trí canh gác đông đảo bên ngoài các hào nước, không bị chúng phát hiện. Tôi
đáp xuống mái lâu đài, ở một chỗ nhìn thấy gần nơi có ánh đèn hắt lên. Tôi
ra khỏi hòm, bò đến bên một cửa sổ người ta mở hé sẵn để đón gió mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.