NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 503

NGÀY THỨ CHÍN TRĂM BẢY MƯƠI BA

Ông già Đahi lịch lãm, ngạc nhiên trước khiếu thẩm mỹ kỳ cục của những

người dân trên đảo, tự bảo: “Chắc trên đảo này không có đàn bà, cho nên
một mụ nô lệ già khằng và xấu xí thế kia lại gây cho mọi người ấn tượng
mạnh mẽ dường ấy.” Nghĩ vậy, ông càng lo lắng cho cô Cađi. Với nhan sắc
của cô ấy, không khéo sẽ đưa đến những hậu quả vô cùng tai hại cho ông.
Nhưng chẳng mấy chốc ông già nhận ra mình nhầm. Người tình trẻ tuổi của
ông chẳng có nét nào ăn mắt những người trên đảo đến kiểm tra, nếu có điều
đáng lo sợ, thì đấy cũng không phải như ông suy nghĩ.

Vẫn viên chỉ huy mê say bà nô lệ già ấy, tình cờ đưa mắt nhìn thấy cô

thiếu nữ xinh đẹp, ngạc nhiên sao con bé này ăn mặc sang trọng vậy, liền
mắng:

- Mày xấu xí như lọ lem thế kia mà ăn mặc kiểu ấy, là không được đâu.

Nói xong, ông gọi một người hầu, truyền:

- Đưa con bé khó nhìn kia về khu nhà bếp của ta, rồi giao cho nó làm

những công việc hèn hạ nhất!

Nghe tàn nhẫn quá, ông Cađi không khỏi rùng mình. Cô bé đang thơ ngây,

non dại, đâu đã đến tuổi làm những công việc ấy. Cô đưa mắt nhìn ông Cađi
như thể muốn van ông cứu giúp. Đọc thấy sự bất lực trong đôi mắt buồn bã
của ông, cô tuôn nước mắt. Nhưng đối với những con người cứng rắn kia,
nước mắt một cô thiếu nữ đâu có phải điều họ quan tâm.

Một nhóm gia nhân lôi xềnh xệch Cađi đi, mặc cho cô kêu gào. Vị thần

linh già nhìn cảnh tượng người mình yêu bị ngược đãi cũng đau đớn kêu la
ầm ĩ. Những người trên đảo ngạc nhiên chăm chú nhìn ông. Họ thấy ông già
xinh trai quá. Những nếp nhăn sâu trên khuôn mặt choắt, cái lưng còng đi
dưới chiều dày năm tháng, đôi chân cũn cỡn lại bên ngắn bên dài, bộ mặt
nước da tai tái và đầy mụn, tóm lại tất cả những gì khiến cô bé Cađi kinh sợ,
đều trở nên rất đáng hâm mộ đối với những người trên đảo. Lúc đầu mọi
người chỉ lặng yên chiêm ngưỡng, bởi quá ngỡ ngàng không ai thốt nổi nên
lời, rồi đột nhiên cùng phá ra reo mừng hoan hỉ. Không gian hỗn độn tiếng
reo hò, ca ngợi, vỗ tay. Ngay cả viên chỉ huy, quên mất vẻ trịnh trọng cần
thiết, cũng lớn tiếng khen ngợi và vỗ tay náo nhiệt như tất cả những người
dưới quyền. Ông ta còn làm hơn thế. Ông tiến đến gần ông già Cađi, quỳ gối
trước mặt ông, chiếc mũ bằng bìa cứng đặt xuống đất, và kính cẩn thưa:

- Kính thưa lão trượng phúc hậu, xin lão trượng vui lòng tha tội cho chúng

tôi đã không kịp lạy chào lão trượng sớm hơn! Bởi, tôi xin thú thật, tôi bị
choáng ngợp trước nhan sắc kiều diễm của lão bà cùng đi với ngài, mải lo
việc đưa bà về nghỉ ở tư dinh, cho nên không kịp quán xuyến hết. Tuy nhiên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.