NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 539

NGÀY THỨ CHÍN TRĂM TÁM MƯƠI CHÍN

Vậy là bằng thủ đoạn đê hèn ấy, Revenđê vu vạ được cho bà chị dâu phạm

tội ngoại tình. Không chỉ bằng lòng có thế, y cùng bốn người làm chứng
cùng kéo đến gặp quan chánh án thành phố, trình báo mọi sự việc, xin quan
lớn minh xét cho. Vị quan tòa ấy hỏi những người làm chứng, và căn cứ lời
khai của họ, chúng khẩu đồng từ vậy là đủ, liền sai người đến nhà bắt nàng
Repxima tống vào ngục, chờ đến sáng mai sẽ xem xét.

Lệnh của quan được thi hành. Ngày hôm sau, quan tuyên án chị này chịu

hình phạt phải chôn sống bên cạnh đường cái quan. Hình phạt nghiêm khắc
ấy được thực hiện ngay. Người ta lôi người đàn bà bị vu oan giá họa đến một
nơi xa bên ngoài thành phố, cạnh đường cho mọi người qua lại đều nhìn
thấy, đào một cái hố đặt nàng xuống đấy và vùi đất lên đến tận ngực, trước
sự chứng kiến của nhiều người dân tò mò kéo đến xem. Xong, bỏ người đàn
bà oan ức lại đấy và tất cả ra về.

Nhân dân thành phố ra xem cuộc xử tội ấy trở về, ý kiến bàn tán rất khác

nhau. Một số người nói: “Đấy là một sự vu khống! Mà ai xét xử lại vội vàng
như thế? Bà ấy trước đây vẫn được tiếng là người khôn ngoan, đạo đức cơ
mà.” Những người khác lại bảo: “Chớ nên bao giờ tin vẻ bên ngoài của đàn
bà! Mụ này chịu hình phạt như vậy là đúng.” Tóm lại, mỗi người bình luận
tùy theo tính cách của mỗi người.

Vậy là nàng Repxima bị chôn sống ngay bên đường cái quan, theo cách

như tôi vừa kể. Nửa đêm hôm ấy, tình cờ có một tên ăn trộm người A Rập
cưỡi ngựa đi ngang qua. Nàng nhìn thấy vội kêu:

- Hỡi người qua đường, cho dù người là ai, xin hãy mở rộng lòng thương,

đưa tay cứu vớt tôi! Tôi bị chôn sống vô cùng oan ức. Nhân danh Thượng đế
xin người hãy đem lòng thương hại, tôi sắp chết tới nơi! Xin hãy nới tay làm
phúc, rồi đây trời sẽ trả công cho người!

Người A Rập ấy, dù chỉ là một tên ăn trộm, vẫn có lòng trắc ẩn. Y tự bảo

thầm:

- Ta phải cứu sống người đàn bà bất hạnh này. Lương tâm ta chất chồng

cả ngàn tội lỗi, nghĩa cử này hẳn sẽ làm Thượng đế tính đến, và sẽ xá bớt tội
cho ta.

Nghĩ vậy, y xuống ngựa, tiến đến moi đất kéo nàng Repxima ra khỏi cái

hố, rồi lên ngựa trở lại, còn cho nàng ngồi ghé sau lưng. Nàng hỏi:

- Thưa ngài, ngài định đưa em đi đâu?

- Tôi sẽ đưa chị về ở tạm cái lều của tôi, cách đây chẳng mấy xa. Chị sẽ

được an toàn ở đấy. Bà vợ tôi là một người tốt bụng nhất trên đời, bà ấy sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.