NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 604

làm cho thiếp vì sợ ngài, vì thương nó mà buồn lo. Thiếp lo không xin được
ngài tha tội cho nó.

Không thể nào diễn tả nổi sự lo âu của tể tướng sau khi nghe phu nhân

thuật lại hành động láo xược của Nuarếtđin.

- Hỡi ôi! – Ông vừa đấm ngực, cắn tay vừa bứt râu mà thốt lên – Thằng

con trai khốn nạn, thằng con trai không đáng sống, mày đã đẩy cha mày từ
đỉnh cao danh vọng xuống vực sâu rồi đấy. Mày giết cha mày, và mày cũng
giết luôn chính mày. Để trả thù cho sự xúc phạm bản thân Người như thế
này, vua không chỉ bằng lòng chém đầu hai cha con mày mà thôi đâu.

Bà vợ cố an ủi chồng:

- Xin ngài chớ buồn phiền! Tôi sẽ bán bớt một ít ngọc ngà, cũng dễ có đủ

một vạn đồng vàng, rồi ngài sẽ mua một con nô lệ khác đẹp hơn, xứng đáng
hơn để dâng vua.

- Chao ôi! – Tể tướng đáp – Bà tưởng tôi lo buồn như vậy chỉ vì mất một

vạn đồng vàng ư? Không phải vì mất số tiền đó, cho dù cả gia sản của ta, thì
tôi cũng không lo như vậy. Đây là chuyện danh dự của tôi. Đối với tôi, danh
dự quý báu hơn tất cả trên đời.

- Tuy nhiên, tôi thấy là việc gì có thể chuộc lại bằng tiền, thì cũng chẳng

quan trọng lắm.

- Thế bà không biết Xaoui là kẻ thù không đội trời chung của tôi ư? Thế

bà cho rằng, sau khi vỡ lở vụ này, lão chẳng xúc xiểm với vua về tôi ư? Rồi
lão sẽ nói: “Muôn tâu bệ hạ, ngài lúc nào cũng nói tới lòng quý yêu và nhiệt
thành của Khacan đối với ngài. Ông ta vừa cho thấy rõ ràng ông không đáng
để bệ hạ tin cậy như vậy. Bệ hạ giao cho ông ta một vạn đồng để mua một
nữ nô lệ. Thật ra ông ta đã làm xong công việc đầy vinh dự ấy. Chưa bao giờ
có ai trông thấy một nữ nô lệ đẹp như thế. Nhưng đáng lẽ đem dâng hoàng
thượng, ông ta lại mang cho con trai. Ông ta nói: “Con ơi, mày hãy nhận lấy
con nô lệ này, ta cho con đấy, con xứng đáng được hưởng nó hơn nhà vua”.
Rồi, với tính gian hùng vốn có của lão, lão ta sẽ tiếp: “Cậu con trai ông đã
nhận nữ nô lệ ấy, và ngày nào cũng bù khú với nó. Sự tình đúng như lời tôi
tâu bệ hạ, nếu ngài không tin, có thể tự mình làm sáng tỏ”. Bà thấy không, –
tể tướng nói tiếp – sau những lời lẽ ấy, chẳng phải quân lính của vua có thể
áp đến nhà ta bất cứ lúc nào và bắt con nô lệ đi sao? Sau chuyện đó, sẽ còn
tiếp thêm bao nhiêu tai họa khác nữa chứ.

- Thưa đại nhân, – nghe chồng nói vậy, tể tướng phu nhân đáp – Xaoui

đúng là một đứa vô cùng hiểm độc, nó có thể xuyên tạc vụ này như ngài vừa
nói, nếu lão ta đánh hơi được. Nhưng, cũng như bất cứ người nào khác, làm
sao lão biết chuyện xảy ra trong nhà ta? Giả dụ có ai nghi ngờ và nhà vua có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.