NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 623

Nhìn thấy hai đồng tiền vàng, Sêch Ibơrahim vốn rất thích thứ kim loại

này, cười nụ dưới chòm râu. Lão cầm lấy, để Nuarếtđin và Người Đẹp Ba Tư
lại đấy còn mình đi mua sắm, bởi vì lão sống độc thân. Lão vui mừng tự nhủ:
“Đây thật là những con người tốt bụng, hồi nãy nếu ta ngược đãi họ và đánh
đuổi họ đi thì có phải sai lầm biết mấy không?”.

Trong khi Sêch Ibơrahim đi kiếm thức ăn tối cho lão cũng như cho cả hai

người, Nuarếtđin và Người Đẹp Ba Tư tản bộ trong vườn, và tới tận Cung
Hội họa xây chính giữa vườn. Thoạt tiên họ đừng lại để ngắm cách kiến trúc
tuyệt tác, bề rộng và chiều cao của cung. Sau khi đi vòng quanh xem tất cả
các mặt, họ theo một cầu thang lớn bằng cẩm thạch dẫn lên phòng khách
chính, nhưng cửa phòng đóng chặt.

Hai người vừa quay xuống hết cầu thang thì vừa lúc ấy Sêch Ibơrahim trở

về, mang theo thức ăn. Nuarếtđin ngạc nhiên hỏi:

- Cụ Sêch lbơrahim, cụ bảo khu vườn này là của cụ?

- Tôi đã bảo, và bây giờ tôi vẫn bảo như vậy. – Lão già đáp – Tại sao cậu

lại hỏi câu ấy?

- Cả cái cung điện tuyệt đẹp này cũng là của cụ? -Nuarếtđin lại hỏi.

Không chờ đợi câu hỏi này, Sêch Ibơrahim có vẻ hơi thảng thất. Lão nghĩ

thầm: “Nếu ta bảo không phải, thì họ sẽ hỏi ngay, làm sao ta là chủ khu vườn
mà lại không là chủ của ngôi nhà này”. Đã nhỡ nhận quàng khu vườn là của
mình lão đành nhận quàng luôn cả cái cung vậy.

- Cậu ạ, – lão đáp – khu vườn này mà không có cái cung kia thì trông làm

sao được, tất cả hai cái đều là của lão cả đấy.

Nuarếtđin liền hỏi:

- Nếu quả như vậy, thì cụ đã vui lòng coi chúng tôi là khách của cụ đêm

nay, xin cụ làm ơn cho chúng tôi được xem bên trong. Nhìn từ ngoài, đã biết
chắc là bên trong lộng lẫy cực kì.

Sau khi đã nhận quàng nhận xiên như vừa rồi, mà từ chối không cho

khách xem bên trong thì thật chẳng lịch sự chút nào.

Lão suy nghĩ, hôm nay hoàng đế không sai người đến báo trước như

thường lệ, có nghĩa là tối nay Người sẽ không tới đây, lão có thể mời khách
vào cung ăn tối và lão có thể cùng dự. Lão đặt những thức ăn vừa mang về ở
bậc cấp cuối cùng của cầu thang, rồi trở về nơi ở, tìm chìa khóa. Lát sau lão
mang đèn trở lại, mở cửa.

Nuarếtđin và Người Đẹp Ba Tư bước vào trong phòng khách. Hai người

thấy nó kì thú quá nên ngắm nghía mãi không chán vẻ đẹp và đồ đạc sang
trọng bên trong. Quả vậy, không nói tới các bức tranh, các ghế ngồi đều lộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.