NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 647

phía bên kia. Nhà vua nhân dịp này hỏi những người hầu đang bưng chậu
nước và dâng khăn mặt, có bao giờ nàng nói chuyện với họ hay không. Một
người hầu cất lời, đáp:

- Tâu bệ hạ, chúng tôi chưa bao giờ trông thấy hoặc nghe nàng nói năng,

lúc nào nàng cũng hoàn toàn lặng thinh như bây giờ. Chúng tôi đã hầu hạ lúc
nàng vào nhà tắm. Chúng tôi đã chải tóc, vấn khăn, mặc áo cho nàng trong
phòng riêng, nhưng chưa lần nào nàng mở miệng nói với chúng tôi một
tiếng, đại thể như “Được đấy, ta hài lòng”. Chúng tôi hỏi: “Thưa cô nương,
cô có cần gì nữa không ạ? Xin cô nương cứ sai bảo, cứ ra lệnh cho chúng
tôi”. Nàng vẫn lặng thinh, chúng tôi không rõ ấy là do khinh khi, phiền
muộn, ngớ ngẩn, hay là tại nàng câm. Chúng tôi không moi được một lời
nào. Đó là tất cả những gì chúng tôi có thể tâu trình bệ hạ.

Nghe vậy, vua Ba Tư lại càng ngạc nhiên hơn trước. Vì cho là người nữ

nô lệ đang có điều gì phiền muộn, vua cố làm cho nàng vui lên, liền cho tụ
tập tất cả cung nữ lại. Họ đến. Những ai biết đàn sáo thì đánh đàn thổi sáo,
những người khác thì múa hoặc hát hoặc vừa hát vừa múa. Tóm lại họ bày ra
lắm trò vui để nhà vua giải trí. Chỉ có người nữ nô lệ là không tham dự các
cuộc vui chơi ấy. Nàng vẫn ngồi yên ở chỗ cũ, mắt vẫn lạnh lùng nhìn
xuống, khiến tất cả cung nữ cũng như nhà vua đều lấy làm kinh ngạc. Cuối
cùng mọi người lui về phòng riêng, còn lại nhà vua một mình với người nữ
nô lệ.

Sáng hôm sau, vua Ba Tư thức dậy, lấy làm hài lòng hơn tất cả mọi lần

khác và vì vậy càng say đắm cô nữ nô lệ xinh tươi hơn cả hôm trước. Vua
quyết định từ nay chỉ quyến luyến có một mình nàng thôi và thực hiện ngay
ý định đó. Ngay ngày hôm ấy, vua cho phép tất cả các cung phi khác ra về,
mang theo áo quần sang trọng, ngọc ngà, châu báu và đồ trang sức khác mà
họ vẫn dùng. Mỗi người lại được ban thêm một món tiền lớn, và cho họ
được tự do, ai muốn lấy chồng thì lấy. Vua chỉ giữ lại những cung tần và
người hầu đứng tuổi giúp việc săn sóc người nữ nô lệ xinh tươi. Suốt một
năm ròng, nàng không hề cho vua được chút an ủi là được nghe nàng ngỏ
một lời. Mặc dù vậy, vua vẫn không xa nàng một bước, vẫn hết sức chiều
chuộng, vẫn luôn luôn bày tỏ với nàng tình yêu cực kì mãnh liệt.

Một năm trôi qua. Một hôm, ngồi bên cạnh người đẹp nhà vua tâm sự với

nàng, rằng tình yêu của mình cùng với thời gian đã không giảm mà ngày
càng nồng nhiệt hơn. Vua nói:

- Hoàng hậu của ta ơi, ta không thể đoán nàng nghĩ gì về điều ta nói. Tuy

nhiên không có gì đúng sự thật hơn khi ta thề rằng ta không ao ước gì khác
kể từ ngày ta có được niềm hạnh phúc kết bạn cùng nàng. Tất cả vương quốc
của ta rộng lớn như vậy, nhưng ta coi chỉ bằng hạt bụi, kể từ khi ta gặp nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.