NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 669

chắc cháu sẽ chết vì phiền muộn và đau đớn. Con luôn luôn nhớ là vô tình
con đã gây nên chuyện này, vậy con xin cố gắng hết sức mình để chuộc lại
lỗi lầm. Thưa mẹ, con hi vọng mẹ chấp thuận cho con được thân hành đi yết
kiến vua Xamăngđan, mang theo lễ vật bằng ngọc ngà châu báu thật quý giá,
để xin hỏi công chúa Giauha, cho vua nước Ba Tư cháu ngoại của mẹ. Con
hi vọng rằng ông ta sẽ không từ chối mà sẽ đồng ý kết thân với một trong
những nhà vua hùng cường nhất thế gian.

- Giá chúng ta không bị bắt buộc phải lép vế đi cầu hôn thì tốt hơn, – thái

hậu đáp – vì chắc gì đạt được kết quả mong muốn. Nhưng bởi đây là việc có
liên quan tới sự thanh thản tâm hồn và hạnh phúc của nhà vua cháu ngoại
của ta, cho nên ta đành đồng ý vậy. Bởi con đã rõ tính tình của vua
Xamăngđan, mẹ xin con trước hết hãy chú ý cư xử cho khéo léo. Hãy thưa
chuyện với ông ta một cách thật kính trọng, với thái độ khiêm nhường, để
ông ta khỏi phật ý.

Hoàng thái hậu tự tay sửa soạn món lễ vật gồm những kim cương, hồng

ngọc, bích ngọc cùng nhiều chuỗi ngọc trai và bỏ tất cả vào một cái hòm thật
sang trọng. Ngày hôm sau, vua Xalêch cáo biệt hoàng thái hậu cùng vua
nước Ba Tư, rồi đi cùng đoàn tùy tùng lựa chọn trong số các võ quan và
quân cận vệ của mình. Chẳng bao lâu đến kinh thành và cung điện của vua
Xamăngđan. Nghe tin vua Xalêch tới, vua Xamăngđan mời vào triều yết
kiến ngay không chút chậm trễ. Vừa trông thấy vua Xalêch, vua Xamăngđan
đã đứng lên, còn vua Xalêch thì cố tình quên đi địa vị của mình, phủ phục
trước ngai vàng, chúc vua Xamăngđan vạn sự như ý. Vua Xamăngđan vội
vàng cúi nâng vua Xalêch dậy. Sau khi mời ngồi bên cạnh mình, vua ngỏ lời
hoan nghênh, và hỏi vua Xalêch có việc gì phải cất công tới đây. Vua Xalêch
đáp:

- Tâu bệ hạ, tôi vốn ngưỡng mộ uy danh ngài từ lâu, cho nên đến đây chỉ

có mục đích là kính chào một đấng quân vương anh minh vĩ đại. Nếu ngài
thấu hiểu được lòng tôi thì ngài sẽ thấy tôi luôn luôn nung nấu nỗi ước ao
nồng cháy được chứng tỏ với ngài sự quyến luyến của mình.

Vừa nói, vua vừa đón hộp lễ vật từ tay một quan hầu đứng đằng sau, mở

ra và dâng lên, xin vua Xamăngđan hạ cố nhận cho món quà mọn đó.

- Thưa quốc vương, – vua Xamăngđan đáp – ngài cho tôi một tặng phẩm

hậu hĩnh dường này, chắc ngài cũng muốn thỉnh cầu một việc có tầm quan
trọng tương đương. Nếu có việc gì thuộc quyền lực của mình thì tôi hết sức
vui lòng vì ngài mà thực hiện. Ngài hãy nói lên, xin cứ tự nhiên cho biết tôi
có thể giúp ngài được gì.

- Tâu bệ hạ, – vua Xalêch nói tiếp – đúng là tôi có một việc muốn cầu xin

ngài ban ân cho, và nếu việc đó mà có thể tránh được thì tôi đã không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.