NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 682

quen biết tôi, thậm chí có thể nói rằng bà cũng có vì nể tôi ít nhiều. Bởi vậy,
thật là một điều may mắn lớn cho anh, đã ngỏ lời với tôi chứ không phải với
một ai khác. Ở trong nhà này, anh sẽ được bình an. Nếu anh vui lòng thì tôi
khuyên anh nên nghỉ lại đây, miễn là anh đừng đi đâu. Tôi bảo đảm sẽ không
xảy ra bất cứ một việc gì khiến cho anh có thể phàn nàn rằng lão già này
không có đủ thiện chí. Ở đây anh sẽ chẳng phải lo gì sất.

Vua Bêđe cảm tạ cụ già đã cho mình nương náu lại nhiệt thành che chở.

Chàng ngồi ở cửa hiệu, và chẳng bao lâu dáng điệu trẻ trung và vẻ khôi ngô
của chàng khiến nhiều người qua đường lưu ý. Nhiều người còn dừng chân,
ghé lại chúc mừng cụ già mua được ở đâu một tên nô lệ bảnh trai như vậy.
Ai nấy cũng tỏ vẻ rất ngạc nhiên sao một chàng trai trẻ xinh đẹp dường này
lại thoát được sự mai phục cẩn mật của nữ hoàng. Cụ già bảo họ:

- Xin các vị chớ cho đây là một tên nô lệ. Các ngài đều biết rằng tôi không

giàu sang tới mức có thể mua được một gã xinh trai thế này đâu. Đây là cháu
họ tôi, con trai một chú em tôi vừa qua đời. Vì không có con, tôi cho gọi
cháu tới đây ở cho có bạn.

Mọi người đều mừng cho cụ già có được người cháu họ tới ở cho vui nhà,

nhưng đồng thời cũng không thể tỏ ý lo chàng sẽ bị nữ hoàng bắt mất. Họ
bảo cụ: Cụ đã biết quá rõ bà ấy rồi, sau bấy nhiêu tấm gương tày liếp, cụ hẳn
hiểu là chàng đang trải qua một cơn nguy biến. Nếu nữ hoàng đối xử với cậu
đây như từng đối xử với bao nhiêu chàng trai trẻ khác, thì rồi cụ sẽ khổ đến
chừng nào.

- Xin đội ơn các vị – cụ già đáp – vì tình bằng hữu các vị đã quan tâm tới

lợi ích của gia đình tôi. Nhưng tôi tin rằng sau bao nhiêu điều tốt đẹp cho tới
nay nữ hoàng vẫn đối xử với tôi, chắc bà không nỡ gây cho tôi phiền muộn.
Giả sử bà có nghe tin và hỏi chuyện, thì khi nghe tôi trình đây là đứa cháu họ
chắc bà cũng sẽ nể tình.

Cụ già rất hân hoan nghe người ta ngợi khen nhà vua trẻ nước Ba Tư. Cụ

mừng như thể chàng chính là con đẻ của cụ vậy. Chàng càng ở lâu, cụ càng
hiểu càng quý mến chàng hơn. Chừng một tháng sau khi Bêđe đến ở nhà cụ,
một hôm, như thường lệ chàng đang ngồi ở lối ra vào cửa hiệu thì nữ hoàng
Labơ – đó là tên mụ phù thủy – đi qua trước nhà cụ già với nghi vệ rất sang.
Vừa nhác thấy bóng quân cấm vệ đi mở đường, chàng đã vội đứng lên vào
trong nhà, hỏi cụ già có việc gì vậy.

Cụ đáp:

- Nữ hoàng sắp đi qua, nhưng anh cứ ở lại đây, chớ có sợ hãi.

Quân cấm vệ của nữ hoàng mặc đồng phục màu đỏ chóe, cưỡi ngựa xếp

thành hàng bốn, gươm tuốt trần giương cao, tất cả đông đến cả nghìn người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.