NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 690

hôm qua, ta đã tính cách sao cho anh không bị mụ đối xử y như mụ đã làm
đối với các chàng trai khác. Trái đất cho con quỷ sứ này sống quá lâu rồi, đã
đến lúc nó phải chịu tội.

Nói xong, cụ Apđanla đặt vào tay vua Bêđe hai chiếc bánh ngọt, bảo hãy

giữ lấy để sử dụng theo cách cụ dặn sau đây: “Anh vừa nói với ta, đêm qua
con mụ phù thủy đã làm một chiếc bánh ngọt, – cụ nói tiếp – ấy là để mời
anh ăn đấy, chắc chắn như vậy, nhưng anh chú ý chớ có động vào. Tuy
nhiên, khi mụ đưa cho thì cứ việc nhận. Rồi đáng lẽ ăn cái bánh đó, anh hãy
cố làm sao ăn một trong hai chiếc bánh ta vừa giao cho anh, đừng để mụ
trông thấy. Sau khi tưởng rằng anh đã ăn phải bánh của mụ, mụ sẽ bắt đầu
phù phép để biến anh thành một con vật nào đó. Mụ sẽ không thành công
đâu, cho nên đành phải làm như thể mình đùa để dọa anh sợ hãi tí chút, kì
thực trong lòng mụ đang vô cùng cay đắng, ngỡ là mình đã nhỡ quên một
phép nào đó trong khi làm bánh quý. Còn lại chiếc bánh kia, anh sẽ đưa tặng
mụ, và cố ép mụ ăn cho bằng được. Mụ sẽ ăn để chứng tỏ mình chẳng chút
nghi ngờ, sau khi vừa xảy ra chuyện khiến anh có thể ngờ vực. Chừng nào
mụ nuốt xong chiếc bánh, anh hãy vục ít nước trong lòng bàn tay, vẩy vào
mặt mụ và nói: “Hãy từ bỏ hình dạng này, mà mang hình của con vật nào
đó”. Sau đó, anh hãy dắt con vật ấy về đây, lúc ấy ta sẽ bảo cho biết nên làm
gì thêm”.

Vua Bêđe hết lời cảm tạ cụ Apđanla đã quan tâm đầy đủ và tìm mọi cách

để ngăn không cho mụ phù thủy bắt chàng phải chịu phép yêu độc địa. Sau
khi trò chuyện thêm ít lâu, chàng đã từ giã cụ trở lại hoàng cung. Tới nơi,
chàng được biết mụ phù thủy đang hết sức nôn nóng chờ chàng ở ngoài
vườn. Chàng ra vườn tìm, vừa trông thấy Bêđe, nữ hoàng Labơ vội vàng
chạy tới nói:

- Chàng Bêđe thân yêu, quả người ta đã nói rất đúng rằng có xa nhau mới

biết rõ yêu nhau nồng thắm tới mức nào. Từ lúc vắng bóng chàng, ta cứ
đứng ngồi không yên, vừa xa nhau trong chốc lát mà tưởng như ngoài ba thu.
Nếu chàng về chậm hơn ít nữa, có lẽ ta sẽ phải thân hành đi tìm.

- Tâu lệnh bà, – vua Bêđe đáp – xin quả quyết rằng tôi cũng nôn nao

không kém, những muốn trở về ngay với bà. Nhưng không thể nào không trò
chuyện chốc lát với ông bác vốn rất thương yêu tôi và đã lâu ngày không
gặp, ông cụ còn muốn tôi lưu lại, nhưng tôi cố bứt mà đi theo tiếng gọi của
tình yêu. Bác tôi bày cả một tiệc rượu, song tôi chỉ cầm có mỗi chiếc bánh,
mang về tặng bà đây.

Vua Bêđe đã gói chiếc bánh vào một tấm khăn sạch sẽ mở ra đưa cho nữ

hoàng và nói:

- Cái bánh ấy đây, tâu lệnh bà, cúi mong bà nhận cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.