NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 720

Không tin lời người ở gái, vua sai lính lục xét khắp mọi ngóc ngách trong

nhà, để tìm bắt được Ganem. Sau đó vua tiến đến gần ngôi mộ, trông thấy bà
mẹ và người con gái ngồi trên một chiếc chiếu tầm thường, bên cạnh hình
ảnh tượng trưng Ganem, mặt cả hai đầm đìa nước mắt. Hai người phụ nữ
đáng thương kéo mạng che mặt ngay khi trông thấy một người đàn ông xuất
hiện trước cửa.

Nhưng bà mẹ Ganem đã nhận ra quốc vương Đamát. Bà vội đứng lên,

chạy đến phủ phục dưới chân vua. Vua nói:

- Bà mẹ à, ta tìm Ganem con trai bà. Nó có ở đây không?

- Ôi! Tâu bệ hạ, cháu không còn nữa đã từ lâu rồi. Ước gì tôi được ít ra tự

tay chôn cất cháu, và được niềm an ủi là có nắm xương tàn của cháu trong
nấm mồ này. Ôi, con ơi, con trai thân yêu của mẹ ơi…

Bà muốn nói tiếp, nhưng cơn đau dâng lên chẹn lấy cổ, bà không đủ sức

nói lên lời.

Cảnh tượng đó làm Zinơbi xúc động. Nhà vua bản chất vốn hiền từ, rất

thông cảm nỗi đau khổ của những người bất hạnh. Vua nghĩ thầm: “Nếu chỉ
có Ganem phạm tội, thì tại sao lại đi trừng phạt mẹ và em gái nó là những
người chẳng có tội. Ôi! Hỡi Harun An-Rasít độc ác, ngươi làm ta buồn bực
biết bao, khi ngươi buộc ta phải trả thù hộ ngươi, khi ngươi buộc ta phải đày
đọa những kẻ không mảy may xúc phạm đến ngươi!”.

Bọn vệ binh được sai nhiệm vụ tìm bắt Ganem, trở lại tâu là chúng lùng

sục nhưng không có kết quả. Vua cũng tin đúng là như vậy. Những lời than
khóc của hai người đàn bà không cho phép vua ngờ vực. Nhà vua càng ngao
ngán khi thấy mình phải thi hành mệnh lệnh của hoàng đế. Nhưng cho dù
thâm tâm có thương hại đến đâu, vua cũng không dám trốn tránh bổn phận
trả thù cho hoàng đế. Vua bảo bà mẹ của Ganem:

- Bà mẹ ơi, hãy cùng con gái bà đi ra khỏi mộ, ở trong ấy không an toàn

đâu.

Hai người đi ra, và ngay lúc đó, để cho họ không bị lăng nhục, vua cởi

chiếc áo ngoài khá rộng của mình, khoác lên hai mẹ con và dặn họ chớ có đi
xa. Xong đâu đấy nhà vua ra lệnh cho phép nhân dân vào cướp phá. Bà mẹ
và em gái của Ganem càng thêm khiếp đảm trước những tiếng hò la, vì
không rõ nguyên cớ tại đâu ra nông nỗi này. Người ta lấy mang đi những bàn
ghế quý báu nhất, những hòm chứa đầy của cải, những tấm thảm Ba Tư và
Ấn Độ đắt tiền, những kiện vải thêu kim tuyến và ngân tuyến, những đồ sứ,
tóm lại là cướp đi tất cả, chỉ để lại ngôi nhà trơ mấy bức tường. Cảnh tượng
ấy thật là hãi hùng cho hai người đàn bà khốn khổ, khi tự mắt chứng kiến tất
cả tài sản của mình bị cướp bóc mà chẳng hiểu nguyên nhân tại đâu bị đối xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.