NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 751

hảo và khêu gợi đến thế. Vua rất đỗi ngạc nhiên. Để thử xem đạo đức người
con gái này có được như nhan sắc của nàng nay không, vua lấy chiếc gương
ra soi. Hình ảnh của cô hiện lên rất trong và rất rõ.

Khi thấy cuối cùng mình đã tìm được con người mong muốn, vua xin

phép thượng thư cho được kết hôn với nàng. Lập tức một pháp quan được
mời đến. Người ta lập giá thú và làm lễ. Sau buổi lễ, vua mời thượng thư về
nhà mình, đãi đằng thật hậu và biếu nhiều tặng phẩm. Sau đó, vua sai
Môbaréc mang đến cho cô dâu cơ man là châu báu. Ông này dẫn nàng về, rồi
lễ thành hôn được cử hành với những nghi thức xứng đáng với địa vị của
Zein. Khi mọi người đã ra về, Môbaréc thưa với chủ:

- Chúng ta đừng ở lâu hơn nữa ở Bátđa. Hãy lên đường đi Cairô. Ngài có

còn nhớ lời thề của ngài với chúa tể các thần linh chứ, thưa ngài?

- Chúng ta hãy lên đường. – Zein đáp. – Ta cần giữ trọn lời thề. Tuy

nhiên, Môbaréc thân mến ạ, ta xin thú thật nếu ta vâng lệnh chúa tể các thần
linh thì cũng không phải là không tự kiềm chế. Người mà ta vừa cưới thật
đáng yêu, và ta những muốn đưa nàng về Banxôra đưa lên ngôi chính cung
hoàng hậu.

- Áy thưa ngài, xin ngài chớ để cho dục vọng thắng thế. Hãy làm chủ tình

cảm của mình. Cho dù ngài đau khổ đến đâu cũng phải giữ lời thề với chúa
tể các thần linh.

- Vậy thì Môbaréc ơi, ông hãy chú ý giấu cô gái xinh đẹp ấy đi, đừng để

bao giờ nàng đến trước mặt ta. Có lẽ ta đã nhìn nàng quá nhiều rồi đấy.

Môbaréc sai chuẩn bị lên đường. Họ trở về Cairô, rồi từ đó khởi hành đến

hòn đảo của chúa tể các thần linh. Cô gái trước nay vẫn đi kiệu và từ hôm
cưới đến giờ không được gặp mặt vua, đến đây liền hỏi Môbaréc:

- Chúng ta đang ở đâu? Đã sắp đến nước của chồng ta chưa?

- Thưa bà, – Môbaréc đáp – đã đến lúc bà cần hiểu rõ sự thật. Vua Zein

cưới bà là chỉ nhằm mời bà rời cụ thân sinh đó thôi. Ngài xin thành hôn với
bà không phải để cho bà trở thành hoàng hậu xứ Banxôra, mà chỉ để mang
dâng lên chúa tể các thần linh, ông đòi cho được một thiếu nữ đức hạnh như
bà.

Nghe câu nói đó, cô gái bật khóc thảm thiết, làm cho nhà vua và Môbaréc

rất mủi lòng. Nàng nói với họ:

- Xin các ông hãy thương tôi. Tôi là một người nước ngoài. Các ông sẽ

phải trả lời trước Thượng đế về sự phản bội đối với tôi.

Nàng khóc than cũng vô ích. Người ta vẫn dâng nàng lên chúa tể các thần

linh. Sau khi chăm chú nhìn nàng, ông bảo Zein.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.