NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 785

Trong khi Abu Hatxan uống, hoàng đế cầm cái li dành cho mình và nói:

- Vui quá, ấy thế mới gọi là trang hảo hán chứ. Tôi yêu phong thái vui vẻ

của ngài, tôi chờ ngài cùng rót cho tôi ngần ấy rượu.

Cạn chén xong, Abu Hatxan rót đầy li rượu hoàng đế vừa chìa ra cho

mình.

- Mời ngài nếm thử, – chàng nói – ngài sẽ thấy rượu ngon, thưa ngài.

- Tôi tin chắc như vậy, – hoàng đế tươi cười đáp -không lí nào một người

như ngài lại không biết chọn những thứ hảo hạng.

Abu Hatxan lại nói trong khi nhà vua cạn chén:

- Chỉ cần nhìn ngài cũng đủ thấy ngài thuộc loại người từng trải và biết ăn

chơi.

Tiếp đó, chàng đọc một bài thơ A Rập, đại ý nói: Nếu căn nhà của tôi có

tri giác và ý thức được niềm vui được ngài hạ cố, nó đã quỳ xuống trước mặt
ngài mà thốt lên: tôi thích thú làm sao, ôi hạnh phúc xiết bao cho tôi được
vinh dự tiếp đón và mời cơm một người trung hậu, tươi vui như ngài. Tóm
lại, thưa ngài, tôi hết sức vui mừng hôm nay được gặp một người cao quý
như ngài.

Những điều thổ lộ của Abu Hatxan làm cho hoàng đế bản tính vốn thích

bông đùa, lấy làm thú vị mà chuốc rượu cho chàng, bằng cách tự mình nhiều
lần đòi rót thêm, và vua cũng cố tình muốn nhờ ma men mà tìm hiểu được
tường tận hơn. Để đi sâu vào chuyện, vua hỏi chàng tên họ là chi, làm nghề
nghiệp gì và sinh sống ra sao. Abu Hatxan đáp:

- Thưa ngài, tôi tên là Abu Hatxan. cha tôi nay đã quá cố vốn là nhà buôn.

Thuở sinh thời, tuy không phải vào hạng người giàu có nhất, ít ra cũng là
một trong những người sống phong lưu ở Bátđa. Cha tôi qua đời để lại cho
tôi một gia tài quá đủ cho tôi sống cuộc sống bình thường, không tham vọng,
họp với địa vị xã hội của mình. Gia thân đối với tôi rất nghiêm, và cho đến
khi người mất, tôi phải sống phần lớn tuổi thanh xuân trong sự gò bó, do đó
tôi đã muốn bù lại khoảng thời gian tươi đẹp mà tôi ngỡ là đã bỏ phí qua.

Tuy nhiên, tôi xử sự một cách khác, không giống thói thường, như mọi

bạn thanh niên hằng xử sự. Anh em thường lao vào cuộc chơi không suy
tính, và sống buông thả cho đến khi khánh kiệt, rồi sau đó phải kéo lay lắt
như khổ sai những ngày còn lại đến hết đời.

Để khỏi lâm vào tai họa đó, tôi chia của cải của tôi làm hai phần: một

phần bằng ruộng đất, nhà cửa và phần kia bằng tiền mặt. Tôi dùng tiền mặt
vào những sự chi tiêu theo sở thích, và kiên quyết không động tới lợi tức của
phần kia. Tôi tụ tập những bạn bè quen biết cùng lứa tuổi. Sẵn tiền mặt, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.