NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 81

- Tâu bệ hạ, thần đánh ở một cái đầm lọt giữa bốn quả đồi, phía bên kia

quả núi mà ta thấy kia.

- Khanh có biết cái đầm ấy không? – Nhà vua quay hỏi tể tướng.

- Tâu bệ hạ, không. Thần cũng chưa hề nghe ai nói tới cái đầm đó bao giờ,

mặc dù từ sáu mươi năm nay thần vẫn đi săn quanh vùng này và đã từng
sang tận phía bên kia quả núi.

Hoàng đế hỏi từ hoàng cung đến cái đầm ấy bao xa. Lão đánh cá quả

quyết đi bộ không quá ba tiếng đồng hồ. Nghe lời quyết đoán ấy, và vì hãy
còn đủ sớm để có thể đến nơi ấy trước khi trời tối, nhà vua ra lệnh cho tất cả
triều thần lên ngựa. Lão đánh cá làm nhiệm vụ dẫn đường.

Họ leo lên núi và khi đổ xuống sườn bên kia, mọi người hết sức ngạc

nhiên thấy một cánh đồng rộng từ trước tới nay chưa từng có ai để ý. Cuối
cùng họ đến tận cái đầm nằm giữa bốn quả đồi, đúng như người đánh cá đã
thuật. Nước trong đầm trong leo lẻo đến nỗi có thể nhìn thấy rõ tất cả các
con cá giống hệt như những con cá mà lão chài từng mang đến hoàng cung
dâng vua.

Hoàng đế dừng lại bên bờ đầm. Sau một lúc say sưa ngắm đàn cá, nhà vua

hỏi tất cả các quan thượng thư và tất cả triều thần, có lẽ nào chưa có ai trông
thấy cái đầm chẳng cách thành phố bao xa này bao giờ.

Các quan đáp họ chưa từng nghe nói đến. Nhà vua phán: “Bởi tất cả các

ngươi đều bảo là chưa một ai từng nghe nói đến, và ta cũng ngạc nhiên
không kém trước sự mới lạ này, ta quyết định sẽ không trở lại hoàng cung
chừng nào chưa hiểu rõ vì sao cái đầm này có ở đây, và vì sao cá trong đầm
lại có bốn màu.” Nói xong, nhà vua ra lệnh hạ trại. Lập tức hành cung của
vua và các lều vải của triều thần được dựng ngay trên bờ đầm.

Chập tối, hoàng đế lui về hành cung, cho gọi riêng tể tướng đến bảo:

“Khanh này, đầu óc ta băn khoăn kỳ lạ. Cái đầm không biết từ đâu dời đến
chốn này, tên da đen xuất hiện trong phòng làm việc của ta, những con cá
biết nói mà chúng ta đã được nghe, tất cả những cái đó kích thích mạnh mẽ
trí hiếu kỳ của ta đến nỗi ta không sao nén được lòng nôn nóng muốn biết
cho tận tường. Ta sẽ một mình đi xa nơi hạ trại. Ta ra lệnh cho khanh hãy
giữ kín không cho ai biết là ta vắng mặt. Khanh hãy cho họ lui về, bảo rằng
ta hơi khó ở và không muốn tiếp ai. Những ngày sau đó, khanh cứ tiếp tục
nói với họ như vậy cho đến khi trở về.”

Tể tướng trình bày nhiều lý lẽ, cố làm cho nhà vua thay đổi ý kiến. Ông

nói đến những điều nguy hiểm, những nỗi gian lao nhà vua phải trải qua một
cách vô ích. Nhưng mặc cho ông giở hết tài hùng biện, hoàng đế đã không
thay đổi ý định của mình, còn chuẩn bị thực hiện ngay. Người mặc một bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.