NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 83

chóc cất tiếng hót vang lừng không gian những khúc hát du dương. Đàn
chim phải thường xuyên sống ở nơi này vì đã có những tấm lưới căng bên
trên cây cối và trên cả lâu đài, không cho chúng bay đi.

Nhà vua thơ thẩn đi dạo hồi lâu từ gian này sang gian khác, gian nào cũng

đều rộng lớn, cũng đều tráng lệ. Khi đã thấm mệt, nhà vua ngồi nghỉ ở một
phòng làm việc trống trông ra vườn. Vua miên man suy nghĩ về những vật đã
nhìn và đang nhìn thấy, thì đột nhiên một giọng than vãn và những tiếng rên
rỉ ai oán đập vào tai. Nhà vua nghe rành mạch những lời buồn thảm: “Hỡi
định mệnh! Mi đã không cho ta hưởng thụ lâu dài một cuộc đời hạnh phúc,
mi đã biến ta trở thành một con người bất hạnh nhất trần gian, thì xin thôi
đừng hành hạ ta nữa! Hãy cho ta chết nhanh lên để chấm dứt những nỗi đau
khổ này! Hỡi ôi! Làm sao ta vẫn còn sống đây sau khi đã trải qua bao nhiêu
khổ ải?”

Hoàng đế xúc động vì những lời than thở đáng thương, liền đứng dậy và

đi về hướng tiếng nói phát ra. Đến trước cửa một căn phòng rộng, nhà vua
vén rèm nhìn vào và trông thấy một chàng trai trẻ khôi ngô ăn mặc rất sang
trọng ngồi trên một chiếc ngai hơi cao hơn mặt đất. Mặt chàng ảo não. Nhà
vua đến gần và chào. Chàng trai trẻ đáp lễ bằng cách cúi đầu rất thấp song
không đứng lên: “Thưa ngài, – chàng nói với nhà vua – tôi biết rằng lẽ ra tôi
phải đứng lên hầu ngài với tất cả nghi lễ xứng đáng với cương vị ngài, nhưng
vì vấp phải một trở ngại quá ư to lớn cho nên không thể làm được, mong
ngài miễn lỗi cho.”

- Thưa ngài, – nhà vua đáp – tôi rất biết ơn những lời tốt đẹp của ngài đối

với tôi. Còn về việc ngài không tiện đứng lên, cho dù bởi nguyên nhân thế
nào đi nữa xin ngài chớ có bận tâm. Bị lôi cuốn bởi những lời than thở của
ngài, xúc động sâu sắc trước nỗi khổ ải của ngài, tôi đến đây mong được
giúp đỡ ngài. Nếu Thượng đế cho tôi được phép làm nhẹ bớt sự đau đớn của
ngài, thì tôi nguyện mang hết sức lực của mình ra làm cho bằng được. Tôi
mong ngài hãy vui lòng kể cho tôi nghe những điều bất hạnh của ngài.
Nhưng trước hết hãy cho tôi rõ cái đầm ở gần đây trong đó cá có bốn màu
sắc khác nhau ý nghĩa ra làm sao? Tòa lâu đài này là thế nào? Tại sao ngài
lại ở đây và vì đâu ngài chỉ có một mình?”

Đáng lẽ trả lời những câu hỏi đó, chàng trai trẻ lại khóc lóc thảm thiết:

“Định mệnh mới trớ trêu làm sao! Nó thích hạ xuống thấp những người mà
nó từng đưa lên cao. Đâu là những người được hưởng thụ một cách thanh
bình hạnh phúc nó ban cho, đâu là những người mà cuộc sống luôn luôn yên
lành và trong sáng?”

Cảm thương tình cảnh chàng trai trẻ, nhà vua khẩn khoản yêu cầu chàng

nói rõ cái gì đã làm cho chàng đau khổ sâu sắc dường ấy. “Than ôi! – chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.