NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 810

cho chàng tiếp đó. Vua cảm thấy rất thú vị khi biết rõ mọi điều, kể cả việc
chàng bị hành hạ trong nhà thương điên. Nhưng, vốn là một nhà vua hào
hiệp và chuộng công lí, và nhận ra ở Abu Hatxan một tính cách khả dĩ giải
trí cho mình lâu hơn nữa, vua tin rằng sau khi thôi không tự nhận là hoàng đế
nữa, chàng sẽ trở lại lối sống ngày trước, Harun An- Rasít muốn tìm cách
đưa chàng đến gần mình. Gặp ngày đầu tháng, vua cho bây giờ đúng là lúc
nên cải trang thành nhà buôn như lần trước, để dễ thực hành điều mới dự
định về số phận chàng.

Hoàng đế đã nhận ra Abu Hatxan gần như cùng một lúc với chàng trông

thấy vua. Qua cử chỉ của chàng, vua hiểu chàng rất bất bình với mình và
đang cố tình tránh mặt. Tới gần, vua quay người nhìn thẳng vào mặt chàng
trai và nói:

- Hóa ra bạn đấy ư, người anh em Abu Hatxan của tôi? Xin chào bạn. Xin

bạn vui lòng cho tôi được ôm hôn bạn.

Abu Hatxan không nhìn mặt nhà buôn giả, sừng sộ đáp:

- Tôi thì tôi chẳng chào ông đâu. Tôi chẳng cần gì lời thăm nom hay cái

hôn hít gì của ông cả. Xin ông hãy đi đường của ông, cho tôi nhờ!

- Thế nào, bạn không nhận ra tôi ư? – Vua lại nói. – Bạn không còn nhớ

buổi tối chúng ta cùng đàm đạo với nhau ở nhà bạn, và bạn đã thết đãi tôi
thật hào hiệp hay sao?

- Không, – Abu Hatxan vẫn giữ nguyên giọng – tôi không quen ông và tôi

cũng chẳng biết ông muốn nói gì. Một lần nữa, xin ông hãy đi đường ông
cho!

Hoàng đế không chút nao núng vì dáng điệu thô bạo của Abu Hatxan. Vua

thừa biết chàng có tự đặt ra cho mình cái lệ tuyệt giao với người khách lạ đã
một lần đãi đằng. Abu Hatxan từng nói rõ ra như vậy, nhưng vua cố tình làm
như không hay biết. Vua nói:

- Tôi không thể tin rằng bạn không nhận ra tôi. chúng ta xa nhau chưa bao

lâu, có lẽ nào bạn lại quên tôi một cách dễ dàng đến vậy. Chắc hẳn có việc gì
không may xảy đến với bạn, cho nên bạn đâm ra giận ghét tôi. Tuy nhiên,
chắc hẳn bạn còn nhớ, tôi đã tỏ lòng biết ơn bằng những lời chúc mừng tốt
đẹp. Hơn nữa, cái điều mà trong thâm tâm bạn mong ước ấy, tôi đã làm hết
sức mình và kết quả cũng không phải là chẳng được cái gì, có phải thế không
bạn?

Abu Hatxan đáp:

- Tôi không biết sức của ông như thế nào, và tôi hoàn toàn không muốn

đưa sức ông ra thử thách, nhưng tôi biết những lời chúc mừng của ông đã
đưa đến kết quả là làm cho tôi hóa dại. Nói có đất trời chứng giám, một lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.