NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 811

nữa xin ông hãy đi đường ông, chớ có làm cho tôi buồn phiền hơn nữa!

- Ôi người anh em Abu Hatxan của tôi, – hoàng đế cứ ôm hôn chàng và

đáp – lẽ nào tôi chịu chia tay bạn theo cách này. May mắn sao, số phận run
rủi cho tôi gặp bạn lần thứ hai. Vậy thì bạn hãy mời tôi về nhà bạn một lần
thứ hai nữa, như bạn đã làm cách đây một tháng, để cho tôi được vinh dự lần
nữa uống cùng bạn chén rượu.

Đó chính là điều làm cho Abu Hatxan càng khước từ mạnh mẽ hơn:

- Tôi thừa đủ nghị lực để ngăn mình không phải ngồi chung lần nữa với

một con người mang theo mình điều bất hạnh như ông. Ông đã biết câu
phương ngôn của ta rồi đấy: “Hãy vác trống lên vai và xéo ngay đi cho”.
Ông hãy thực hành câu phương ngôn ấy đi. Làm sao lại cứ để người khác
phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần đến vậy nhỉ? cầu xin Thượng đế dẫn đường
cho ông! Ông đã gây cho tôi xiết bao đau khổ rồi, tôi không muốn hứng chịu
nhiều hơn nữa.

- Này anh bạn hiền Abu Hatxan của tôi ơi! – Hoàng đế lại ôm hôn chàng

lần nữa – Bạn đối xử với tôi tàn nhẫn quá, tôi thật không ngờ. Tôi van bạn
chớ có nói năng xúc phạm người anh em như vậy. Ngược lại, xin hãy tin vào
tình bằng hữu của tôi. Xin bạn hãy vui lòng kể việc gì đã xảy ra với bạn cho
tôi hay, tôi là kẻ đã cầu chúc toàn điều tốt lành cho bạn giờ đây cũng đang
cầu chúc như vậy. Tôi mong có dịp làm cho bạn chuyện tốt lành để bù đắp
những đau khổ mà bạn nói là do tôi gây nên, nếu quả thật là lỗi tại tôi.

Hoàng đế khẩn khoản quá, Abu Hatxan đành chịu thua. Mời vua ngồi

xuống cạnh mình, chàng nói:

- Sự hoài nghi và vẻ khăng khăng của ông làm tôi không sao chịu nổi.

Điều tôi kể đây sẽ cho ông thấy rõ tôi phàn nàn về ông đúng hay sai.

Hoàng đế ngồi xuống bên cạnh, Abu Hatxan bắt đầu thuật lại đầu đuôi

những chuyện xảy ra cho chàng, từ khi thức dậy trong hoàng cung cho đến
lúc lần thứ hai thức giấc trong nhà mình. Chàng kể tất, như một giấc mơ đã
thực sự xảy ra với cơ man là chi tiết mà hoàng đế cũng đã rõ như chàng, điều
này chỉ càng tăng thêm sự thích thú của vua. Tiếp đó, chàng nói nhiều về ấn
tượng mà giấc mộng để lại trong đầu óc mình, khiến chàng tự cho mình là
hoàng đế, là Đấng thống lĩnh các tín đồ. Chàng nói thêm:

- Ấn tượng ấy đã khiến tôi phạm những điều kì cục nghiêm trọng đến mức

bà con hàng xóm phải trói gô tôi lại như trói một thằng rồ và tống tôi vào
nhà thương điên. Ở đấy tôi bị đối xử độc ác, dã man, vô nhân đạo. Nhưng,
điều ông sẽ lấy làm ngạc nhiên và có lẽ không chờ đợi, ấy là tất cả những
chuyện xảy đến đều do lỗi tại ông mà ra. Chắc ông còn nhớ tôi đã có lời nhờ
ông, hãy đóng cửa buồng tôi lại sau khi dùng xong bữa và ra về ông đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.