NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 813

Ngày mai, nhờ Thượng đế, bạn sẽ thấy mọi việc xảy ra tốt đẹp nhất trần
gian.

Mặc dù đã quyết định không tiếp lại lần thứ hai một người khách lạ trong

nhà, trái với lời thề của mình, Abu Hatxan vẫn không cầm lòng được trước
sự dỗ dành của hoàng đế, mà chàng vẫn cứ ngỡ là nhà buôn thành Mútxun.
Chàng nói:

- Tôi bằng lòng, nhưng với một điều kiện là ông phải thề rồi sẽ thực hiện.

Ấy là xin vui lòng đóng cửa lại khi ra khỏi nhà tôi, để cho ma quỷ không còn
có thể vào và ám đầu óc tôi giống như lần trước nữa.

Nhà buôn giả thành Mútxun đồng ý nhận tất. Hai người cùng đứng lên và

cùng đi vào phố. Để khích lệ hơn nữa Abu Hatxan, hoàng đế nói:

- Bạn hãy tin ở tôi, tôi không bao giờ nuốt lời, tôi xin lấy danh dự thề với

bạn như vậy. Một lời tôi nói ra như đinh đóng cột, xin bạn chớ do dự nữa.
Xin hãy tin cậy tôi, một người bao giờ cũng mong bạn được mọi sự tốt lành
và phát đạt, mà rồi bạn sẽ thấy ngay kết quả cho mà xem.

- Tôi không đòi hỏi ở ông điều đó, – Abu Hatxan ngắt lời vua – tôi sẵn

sàng nói chuyện chơi với ông, còn miễn cho ông mọi sự mong ước. Tôi xin
ông chớ có mong ước, chúc tụng tôi một điều gì. Xin nhớ cho rằng mọi sự
không may xảy ra cho tôi đến ngày hôm nay đều bắt nguồn, cùng với cái
cổng không đóng, từ những lời ước mong và chúc tụng của ông đối với tôi
lần trước đó.

Hoàng đế cười thầm trong bụng về trí tưởng tượng vẫn còn bị thương tổn

của Abu Hatxan. Vua đáp:

- Thôi bạn đã muốn vậy thì tôi cũng xin chiều lòng.

Xin hứa sẽ chẳng bao giờ chúc tụng, ước mong gì cho bạn cả.

- Tôi rất vui nghe ông nói câu đó. Tôi chẳng đòi hỏi ở ông một điều gì

khác; miễn ông giữ cho lời hứa, thế là tôi quá bằng lòng rồi. Còn mọi chuyện
khác, tôi coi như ông chẳng bị ràng buộc gì sất.

Abu Hatxan cùng hoàng đế, có tên nô lệ theo hầu, chuyện trò như vậy

chẳng mấy chốc đã đến nơi. Trời vừa tối thì họ cũng vừa về tới nhà chàng.
Abu Hatxan vội gọi mẹ mang đèn lên. Chàng mời hoàng đế ngồi vào trường
kỷ rồi cũng tự đến ngồi bên cạnh. Lát sau cơm tối dọn lên chiếc bàn vừa
được xích lại đủ chỗ hai người ngồi. Họ ăn chẳng khách khí gì. Xong bữa, bà
mẹ dọn mâm, bày trái cây ra bàn, để rượu và chén bên cạnh con trai, rồi rút
lui và không trở ra nữa.

Abu Hatxan bắt đầu rót rượu cho mình trước, rồi rót mời hoàng đế. Uống

năm, sáu tuần, họ nói toàn những chuyện bâng quơ. chừng thấy Abu Hatxan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.