NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 818

sáng kia rồi.

- Các cô là những kẻ quấy rầy đến khó chịu, – Abu Hatxan vừa dụi mắt

vừa đáp – tôi không phải là Đấng thống lĩnh các tín đồ, tôi là Abu Hatxan,
tôi biết chắc như vậy và các cô không thể nào làm cho tôi tin điều trái ngược
đâu.

Mê Hồn Nương lại nói:

- Chúng em không biết anh chàng Abu Hatxan mà Người nói, chúng em

không buồn biết đến hắn ta. Chúng em biết rõ Người là Đấng thống lĩnh các
tín đồ. Người chẳng bao giờ có thể làm cho chúng em tin khác được.

Abu Hatxan đưa mắt nhìn xung quanh và gần như thú vị, đến ngẩn ngơ

khi thấy mình lại ở trong phòng khách, giống hệt nơi chàng đã có lần ở.
Nhưng chàng vẫn cứ cho đây là một giấc mơ mà chàng từng có và vẫn còn
sợ những hậu quả tai hại.

- Xin Thượng đế hãy rủ lòng thương xót con! – Chàng ngước mắt nhìn lên

và thốt, lòng hoang mang không rõ mình đang ở chốn nào. – Con xin phó
thác thân con vào vòng tay của Người! Với tất cả những gì con thấy đây,
không nghi ngờ gì nữa, ma quỷ đã đột nhập vào buồng con và ám hại trí
tưởng tượng của con bằng những hình ảnh này.

Nghe những lời nói vừa thốt ra đó, hoàng đế cười thỏa thích và phải cố

giữ mới khỏi phá ra thành tiếng lớn.

Trong lúc ấy, Abu Hatxan đã lại nằm xuống và nhắm mắt trở lại. Mê Hồn

Nương liền nói:

- Tâu Đấng thống lĩnh các tín đồ, theo bổn phận, chúng em đã tâu rằng

trời đã sáng mà Người vẫn không dậy. Bởi vì Người phải xử lí việc triều
chính quốc gia giao phó cho, vậy thì chúng em xin được sử dụng cách thức
mà Người đã cho phép chúng em làm trong trường hợp thế này.

Vừa nói nàng vừa nắm lấy một cánh tay của chàng và gọi các cung nữ

khác đến giúp, đưa chàng ra khỏi chỗ nằm. Các cung nữ gần như bế xốc
chàng ra chính giữa phòng và đặt ngồi xuống đấy. Sau đó, họ nắm tay nhau
nhảy múa chung quanh, trong khi tiếng trống, tiếng đàn cử lên vang trên đầu
và hai bên tai.

Abu Hatxan thấy mình lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, không thể

nào diễn tả được. “Phải chăng ta đúng là hoàng đế và thống lĩnh các tín đồ?”
– Chàng tự hỏi. Cuối cùng trong tâm trạng phân vân ấy, chàng muốn nói một
điều gì, nhưng tiếng nhạc át đi, không để ai nghe rõ. Chàng ra hiệu cho Bó
Ngọc và Sao Mai đang nắm tay nhau múa quanh chàng, tỏ ý mình muốn nói.
Lập tức hai cô ngừng điệu múa và khúc nhạc, và cùng tiến đến gần. Chàng
hỏi họ khá ngây thơ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.