NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 830

Chàng đến trước điện, viên quan canh cổng biết chàng vẫn được phép tự

do ra vào cung cấm, liền mở cổng. Chàng bước vào, một tay đưa khăn che
mặt để giấu những giọt nước mắt giả, tay kia đấm ngực thùm thụp, miệng
kêu như thể đang cơn đau đớn lắm.

Hoàng đế vốn quen nhìn Abu Hatxan với khuôn mặt luôn luôn tươi cười,

làm cho người khác cũng vui lây, rất ngạc nhiên thấy anh chàng xuất hiện
trong tình trạng âu sầu dường ấy. Vua ngừng việc cơ mật đang bàn với các
quan, để hỏi chàng do đâu đau khổ vậy.

- Tâu Đấng thống lĩnh các tín đồ, – Abu Hatxan vừa giọt vắn giọt dài vừa

đáp – không thể có tai họa nào đau đớn hơn tai họa đang áp xuống đầu tôi
đây. cầu xin Thượng đế phù hộ Người sống lâu trên ngai vàng đầy vinh
quang! Nuzatun Aouađat, mà Người đoái thương cho phép tôi được lấy làm
vợ, tưởng để cùng nhau sống đến lúc đầu bạc răng long, hỡi ôi…

Thốt lên như vậy rồi, Abu Hatxan giả bộ mình quá nghẹn ngào, không tài

nào nói nên lời nữa, và òa ra khóc.

Hoàng đế hiểu, chàng đến báo tin vợ đã mất. Nhà vua tỏ ra cực kì xúc

động.

- Xin Thượng đế hãy rủ lòng thương xót cô bé ấy! Vua nói với giọng bồi

hồi thương cảm. – Nó là một nô tì tốt, hoàng hậu và ta ban cho ngươi, cốt để
cho ngươi thỏa lòng mong ước. Quả thật nó đáng được sống lâu hơn.

Nước mắt bất giác rưng rưng, vua buộc phải lấy khăn tay thấm.

Nỗi đau khổ của Abu Hatxan và những giọt nước mắt của hoàng đế làm

cho tể tướng Giafa và các vị đại thần cũng mủi lòng. Họ đều khóc cho
Nuzatun Aouađat chẳng may bạc phận, trong khi nàng nằm giả chết ở nhà thì
đang hết sức sốt ruột không rõ chồng có làm nên chuyện hay không. Hoàng
đế cũng có cùng ý nghĩ về anh chồng như hoàng hậu về cô vợ. Vua cho rằng
chính chàng gây nên cái chết của cô:

- Đồ khốn nạn! – Vua nói, giọng bất bình – Có phải tại mày đối xử quá tàn

tệ cho nên vợ mày chết hay không? Hừ, ta còn lạ gì? Lẽ ra, ít nhất mày cũng
phải nể mặt hoàng hậu, người thương yêu nó hơn tất cả mọi nô tì khác của
bà, và đã chịu dứt nó ra ban cho mày lấy làm vợ. Ấy thế mà mày tỏ lòng biết
ơn hoàng hậu như vậy đó!

Abu Hatxan giả vờ khóc thảm thiết hơn:

- Tâu Đấng thống lĩnh các tín đồ, làm sao bệ hạ lại có thể thoáng có ý nghĩ

rằng Abu Hatxan này mà Người đã ban cho biết bao ân huệ, của cải cùng
bao nhiêu vinh dự mà kẻ này không bao giờ dám mơ ước, lại có thể vong ân
bội nghĩa đến thế ư? Tôi yêu nàng Nuzatun Aouađat hôn thê của tôi vì đội
ơn hoàng đế và còn vì biết bao nhiêu phẩm giá tốt đẹp khác của nàng. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.