NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 835

chú ý theo dõi xem điều gì sẽ xảy ra. Đang ngồi bàn bạc với vợ trong nhà,
nhìn qua bức mành thấy Mêrua từ xa đi lại, chàng vội bảo vợ hãy mau mau
giả làm người chết một lần nữa, như đã thỏa thuận, và chớ để mất thời giờ.

Quả nhiên, thời gian gấp rút, tất cả những gì Abu Hatxan có thể kịp làm,

là bọc vợ lại, đặt nằm xuống rồi phủ tấm gấm hoàng đế vừa ban cho lên trên.
Sau đó chàng mở cửa, và mặt mày sầu não, khăn tay bưng mắt, đến ngồi ở
phía đầu người quá cố giả vờ.

Vừa xong, thì Mêrua đã bước vào nhà. Cảnh tang tóc vừa nhìn thấy đã

làm cho y vui ngầm, khi nghĩ đến điều hoàng đế giao phó. Vừa trông thấy y,
Abu Hatxan đã bước ra kính cẩn hôn tay y, rồi thở dài não nuột:

- Thưa ngài, ngài đến thăm giữa lúc tôi đang hết sức đau buồn chưa từng

có vì cái tang nhà tôi, Nuzatun Aouađat, người mà ngài đã từng hạ cố ban
thưởng cho nhiều lần.

Nghe nói, Mêrua xúc động, và cũng không cầm được vài giọt nước mắt

tiếc thương người quá cố. Y khẽ kéo tấm gấm phủ để xem mặt người chết,
và đặt lại ngay sau khi nhìn thoáng qua:

- Trên trời chỉ có một Thượng đế mà thôi. – Y thở dài nói – Tất cả chúng

ta đều phải tuân phục ý muốn của Người; đã là người trần thì chúng ta ai
chẳng có lúc trở về cõi bên kia. Nuzatun Aouađat em gái hiền của ta ơi, số
phận cô ngắn ngủi quá. cầu xin Thượng thế thương xót vong hồn cô!

Y quay lại phía Abu Hatxan, đang òa ra khóc, và nói tiếp:

- Chẳng phải không có lí do khi người ta bảo rằng đàn bà có những lúc

đãng trí không thể nào tha thứ được. Hoàng hậu Zôbêít chủ nhân của ta
thông minh như vậy đấy, thế mà cũng lâm vào trường hợp này. Bà muốn quả
quyết với hoàng đế rằng chính anh chứ không phải vợ anh vừa mất, và hoàng
đế đã tìm đủ mọi cách và hết sức nghiêm trang làm cho bà tin điều ngược lại.
Thế mà vẫn không sao thuyết phục được bà. Ngài còn đưa tôi ra làm nhân
chứng để xác nhận sự thật này, bởi vì, như anh đã biết, tôi có mặt lúc anh
đến báo tin buồn cho hoàng đế. Mặc dù vậy cũng chẳng có kết quả gì hơn.
Hai vị đều khăng khăng những điều trái ngược có lẽ chẳng bao giờ đi đến kết
thúc, nếu hoàng đế không nghĩ ra cách sai tôi tới thăm anh để hiểu rõ sự thật
hơn nữa, và lấy đó thuyết phục hoàng hậu. Nhưng tôi vẫn lo không thành
công. Vì đàn bà mỗi khi đã có định kiến về một việc gì thì dù ta có tìm
phương sách nào đi nữa cũng không thể làm cho họ bớt cố chấp mà nhìn
nhận lẽ phải.

- Cầu mong Thượng đế phù hộ Đấng thống lĩnh các tín đồ luôn luôn sáng

suốt, anh minh! – Abu Hatxan lại nói, nước mắt vẫn rơi lã chã và giọng vẫn
nghẹn ngào – Ngài đã thấy tận mắt sự tình, tôi đâu dám tâu sai với hoàng đế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.