NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 840

- Hỡi ôi, thưa mẹ hiền từ của con, – Nuzatun Aouađat vội thốt lên – giá

mà Trời cho được như vậy! Thì con đã không phải đau khổ như mẹ thấy đây,
con đã không phải thương khóc một người chồng xiết bao yêu quý.

Nói xong những lời ấy, nàng khóc như mưa, và càng cất cao giọng than

vãn, càng tỏ vẻ sầu não hơn nữa. Bà vú già xúc động vì những giọt nước mắt
của người vợ, đến ngồi cạnh cô, và cũng tuôn nước mắt. Bất giác bà xích lại
gần đầu của Abu Hatxan, và nhấc chiếc khăn lên một tí để lộ mặt cho bà
nhận xem ai:

- Ôi cậu Abu Hatxan đáng thương! – Bà vội đắp mặt người chết lại ngay –

Già cầu xin Thượng đế thương xót vong linh cậu. Thôi từ biệt, con gái yêu
của già, giá được phép ngồi đây với con lâu hơn nữa, thì già rất vui lòng,
nhưng già không thể nấn ná, bổn phận của già mau mau trở về giải thoát cho
nữ chủ nhân của chúng ta khỏi nỗi âu lo phiền muộn mà thằng mọi đen xấu
xa này đã gây nên bằng một sự dối trá vô liêm sỉ. Ai lại như nó, dám quả
quyết và thề thốt rằng con đã qua đời.

Bà vú già vừa ra khỏi và khép cửa lại, Nuzatun Aouađat tin chắc bà không

quay trở lại vì mải vội về gặp hoàng hậu, liền lau nước mắt, tháo gỡ cho
chồng vải vóc cuộn quanh người, rồi cả hai lại đến ngồi vào chỗ cũ trên
trường kỉ, sát bức mành, bình thản chờ đợi trò đùa này kết thúc, và để sẵn
sàng xoay xở, nếu có việc gì rối rắm nữa sẽ xảy ra.

Trong khi đó, mặc dù cao tuổi, bà vú già quay trở lại còn rảo bước nhanh

hơn cả lúc tới đây. Nỗi vui được báo cho hoàng hậu tin hay, cộng với niềm
hi vọng được trọng thưởng thúc đẩy bà đi nhanh. Bước vào phòng hoàng
hậu, miệng thở không ra hơi, bà thật thà kể lại với Zôbêít tất cả những gì vừa
thấy.

Zôbêít nghe người vú già thuật chuyện với niềm thích thú không che giấu.

Bà vừa dứt lời, hoàng hậu đã nói, giọng đắc thắng:

- Vậy thì vú hãy thuật lại đầu đuôi câu chuyện với Đấng thống lĩnh các tín

đồ. Người đang coi chúng ta như những kẻ mất trí khôn, và qua đó làm như
thể chúng ta là những người không ngoan đạo, không có lòng kính sợ
Thượng đế chút nào. Vú cũng nên để cho tên nô lệ độc ác kia nghe nữa, nó
đã láo xược dám bảo vệ một điều không có thực, một điều ta nắm chắc hơn
nó nhiều.

Mêrua đang chờ đợi chuyến đi và lời tâu của bà vú sẽ thuận lợi cho mình,

y rất buồn phiền khi thấy kết quả ngược lại. Hơn nữa, lòng tự ái của y bị
chạm vì cơn thịnh nộ của hoàng hậu về một sự kiện mà y tự cho là mình đã
nắm chắc mười mươi. Bởi vậy, y cũng mừng sẽ có dịp đôi co với bà vú, còn
hơn là cãi lại Zôbêít mà y không dám vì sợ tội phạm thượng, chẳng nể nang
gì, y bảo bà vú:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.