NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 89

quán ở vùng này. Vâng, tôi quá bất bình về những lời nói của nàng đến nỗi
tôi đột ngột xuất hiện, và đến lượt tôi cũng gọi đến nấm mồ ấy. Tôi thét lên:
“Hỡi nấm mồ, sao mi không chôn vùi con quái vật làm thiên nhiên kinh tởm
này? Hay đúng hơn sao mi không thiêu sống luôn cả thằng nhân tình lẫn con
nhân ngãi khốn kiếp này?”

Tôi chưa dứt lời thì hoàng hậu đang ngồi cạnh tên da đen, vụt đứng lên

như một con điên: “A, tên độc ác kia, – nàng bảo tôi – chính mày là kẻ đã
gây cho ta đau khổ. Đừng tưởng là ta không biết. Ta giả vờ như vậy quá lâu
rồi. Chính bàn tay dã man của mày đã làm cho người yêu của ta trở thành
thảm hại như thế kia. Thế mà mày lại còn đang tâm đến đây xỉ vả một kẻ yêu
đương đang trong cơn tuyệt vọng!”

- Đúng, chính là ta, – tôi nổi nóng ngắt lời nàng -chính ta đã trừng phạt

con quỷ sứ này xứng đáng với tội của nó. Lẽ ra ta phải xử sự với mày y như
đối với nó. Ta tiếc là đã không giết mày, để cho mày còn sống mà lạm dụng
quá lâu lòng tốt của ta.

Vừa nói tôi vừa rút gươm giơ lên định trị tội ả. Nhưng ả nhìn cử chỉ của

tôi một cách thản nhiên: “Hãy bớt cơn thịnh nộ!”, ả nói với nụ cười chế giễu.
Đồng thời ả lẩm bẩm những gì tôi không nghe rõ rồi nói thêm: “Bằng phép
thần của ta, ta truyền cho mày lập tức biến thành nửa đá nửa người.” Thế là
thưa ngài, tôi biến thành như ngài trông thấy đấy, chết giữa những người
sống và sống giữa những người chết… Sau khi mụ phù thủy độc ác, nó
không xứng đáng được gọi là hoàng hậu, biến hình tôi và hóa phép chuyển
tôi sang một căn phòng khác, ả phá hoại kinh đô của tôi vốn rất phồn vinh và
đông đúc. Ả hủy diệt nhà cửa, quảng trường, chợ búa và biến thành phố
thành cái đầm và cánh đồng hoang vu mà ngài đã trông thấy. Những con cá
bốn màu trong đầm là dân cư thuộc bốn tôn giáo khác nhau ở kinh đô tôi
xưa. Những con màu trắng vốn là những người theo đạo Hồi; những con
màu đỏ là những người Ba Tư thờ thần Lửa; những con màu xanh là tín đồ
Cơ Đốc; còn những con màu vàng là dân Do Thái. Bốn quả đồi vốn là bốn
hòn đảo mà vương quốc này mang tên. Tôi biết những điều đó qua con mụ
phù thủy. Ả chưa hả giận còn đích thân nói cho tôi rõ hậu quả cơn điên của
ả. Chưa hết đâu, ả không giới hạn sự giận dữ và việc tiêu diệt vương quốc tôi
và hóa thân tôi. Ngày nào ả cũng đến quất lên đôi vai trần của tôi một trăm
roi gân bò, làm cho người tôi chảy máu đầm đìa. Xong hình phạt ấy, ả phủ
lên người tôi một tấm vải thô bằng da dê, rồi quàng thêm một tấm áo thêu
mà ngài trông thấy đây, không phải để làm vinh hạnh cho tôi đâu mà chính
là để mỉa mai tôi đấy.

Kể đến đây, quốc vương trẻ nước Các Đảo Đen không cầm được nước

mắt. Hoàng đế cũng cảm thấy thương xót đến nỗi không thốt lên được một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.