NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 915

đến mà xem, rồi bác sẽ thấy lời tôi nói đúng hay không đúng.

- Xin ông hãy bỏ qua cho về sự ngu dốt của tôi. – Lão phù thủy nói. – chả

là tôi mới đến đây chiều hôm qua, và đúng là từ rất xa đến, tôi muốn nói từ
nơi tận cùng của châu Phi, ở đấy khi tôi ra đi thì tiếng tăm tòa lâu đài này
chưa đồn tới. Và bởi vì tôi có việc cần kíp, dọc đường chỉ nghĩ tới chuyện đi
sao cho chóng tới nơi, không ghé lại ở đâu và cũng chẳng làm quen với ai,
cho nên chẳng rõ được những điều ông vừa cho biết. Nhưng thế nào tôi cũng
phải đến xem. Hơn nữa tôi còn quá nôn nóng đến nỗi sẵn sàng đi ngay bây
giờ để thỏa mãn tính hiếu kỳ của mình, nếu như ông vui lòng chỉ giúp đường
cho.

Người nói chuyện với lão phù thủy vui lòng chỉ cho lão lối đi để tới xem

dinh quan phò mã. Thế là lão đứng lên và đi ngay tức khắc. Tới nơi và xem
xét kỹ tòa lâu đài ở cả bốn phía, lão càng không ngờ vực chút nào chính
Alátđanh đã nhờ cây đèn thần xây cất nên. Chưa nói đến chuyện chàng ta,
con một bác thợ may bình thường, không thể nào có đủ tiền của, lão còn biết
rằng chỉ có những quỷ thần nô lệ của cây đèn – đã trượt khỏi tay của lão –
mới có khả năng làm nên những chuyện kỳ diệu thế này. Ngậm đắng nuốt
cay trước hạnh phúc và danh vọng của Alátđanh gần như không kém gì hạnh
phúc và danh vọng của hoàng đế, lão phù thủy trở về quán trọ của mình.

Vấn đề là làm sao biết được cây đèn để ở đâu, hoặc là Alátđanh mang theo

bên người, hoặc là chàng cất giấu ở một chỗ nào, đó là việc phải nhờ đến
phép bấm độn. Vừa về tới nơi nghỉ trọ, lão đã giở bộ đồ nghề mà bất cứ đi
đâu lão cũng mang theo. Bấm dẫn xong, lão biết được cây đèn vẫn để ở
trong dinh của Alátđanh. Sự phát hiện ấy làm cho lão mừng rơn đến gần như
không tự chủ nổi. “Ta sẽ có cây đèn thần; ta thách Alátđanh ngăn không cho
ta lấy khỏi tay hắn, rồi ta sẽ đưa hắn trở về địa vị xuất thân hèn hạ như trước
khi hắn vươn lên tới đỉnh cao sang thế này.”

Điều không may cho Alátđanh là trong thời gian ấy chàng đang làm một

chuyến đi săn lâu tới tám ngày, và chàng mới đi được có ba hôm. Lão phù
thủy biết được điều đó là nhờ mánh khóe sau đây.

Sau cái quẻ bấm dẫn đã làm cho lão xiết bao vui mừng, lão đi tìm ngay

người trông nom quán trọ, lấy cớ là muốn chuyện trò, và quả là lão có tài về
môn tán tỉnh thật. Lão nói với người trông quán rằng lão vừa đi xem dinh
quan phò mã; và sau khi đã nói quá lâu về những điều trông thấy mà lão cho
là kỳ lạ và đáng chú ý nhất, lão nói tiếp:

- Tính hiếu kỳ của tôi còn đòi hỏi nhiều hơn cơ. Tôi sẽ hài lòng nếu chưa

được nhìn thấy chủ nhân của một dinh cơ diệu kỳ dường ấy.

- Việc đó cũng chẳng có khó khăn gì đâu, – người trông nom quán trọ đáp

– không ngày nào quan phò mã không đi ra phố. Nhưng đã ba hôm nay ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.