NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 919

nhân tùy tùng đi ngang qua dinh phò mã mà không ai kịp để ý rằng nó không
còn ở chỗ cũ nữa. Ngay cả bọn lính canh cổng, lúc mở cổng hoàng thành,
cũng không để ý điều đó.

Vừa tới nơi, tể tướng nói:

- Tâu bệ hạ, được lệnh đòi hỏa tốc, thần nghĩ chắc có một việc khẩn cấp

lắm vừa xảy ra, bởi vì bệ hạ rõ hôm nay là ngày thiết triều và thế nào trong
chốc lát nữa thôi thần cũng phải đến làm phận sự.

- Việc vừa xảy ra thật kỳ lạ, đúng như ông nói, rồi ông sẽ thấy. Hãy cho ta

biết, dinh cơ Alátđanh đâu rồi?

- Dinh quan phò mã ư, tâu bệ hạ? – Tể tướng ngạc nhiên đáp – Thì thần

vừa đi qua trước đó, và hình như nó vẫn ở nguyên chỗ cũ. Những công trình
xây dựng kiên cố loại ấy không thể đổi chỗ dễ dàng như vậy.

- Ông hãy đi đến căn buồng kia mà nhìn xem, rồi trở lại đây cho ta hay có

đấy hay không!

Tể tướng đi đến căn buồng trống, và nhận thấy đúng như hoàng đế vừa

nói. Khi đã chắc chắn là tòa lâu đài của Alátđanh không còn ở chỗ cũ nữa và
cũng chẳng để lại dấu vết nhỏ nào, tể tướng quay trở lại phòng của vua.

- Thế nào, ông có nhìn thấy tòa lâu đài không? – Hoàng đế hỏi.

- Tâu bệ hạ, bệ hạ chắc còn nhớ thần đã từng hân hạnh tâu với Người tòa

lâu đài với những của cải bên trong đã từng làm cho bệ hạ khâm phục, chỉ là
trò ma phép quỷ của một tên phù thủy, nhưng bệ hạ không buồn để ý đến lời
thần.

Không có cách gì bác được điều tể tướng vừa nói, vua càng nổi cơn thịnh

nộ, nhất là khi không thể không thừa nhận là mình đã nhầm:

- Tên dối trá, thằng súc sinh ấy đâu rồi, để cho ta ra lệnh chặt đầu!

- Tâu bệ hạ, cách đây mấy hôm, y có đến xin phép bệ hạ được vắng mặt.

Ta hãy sai người tìm hỏi y dinh thự của y ở đâu rồi, không có lý gì y không
biết rõ.

- Đối xử với nó như vậy thì quá khoan hồng, – vua nói – ông hãy sai ba

chục kỵ binh của ta đi bắt và xích cổ nó lại giải về đây cho ta.

Tể tướng truyền lệnh của vua cho các kỵ sĩ, và ra lệnh cho viên võ quan

những việc làm cần thiết phòng ngừa Alátđanh trốn mất. Đội kỵ binh lên
đường, đến cách kinh thành khoảng năm, sáu dặm thì gặp Alátđanh đi săn
trở về. Viên võ quan thưa hoàng đế nóng lòng muốn gặp phò mã, đã sai họ
đến đón, trình chàng rõ và rước chàng mau chóng trở về.

Alátđanh không mảy may ngờ vực nguyên cớ thực đưa đội cận vệ của

hoàng đế tới đón chàng. Trên đường về chàng vẫn tiếp tục săn bắn ung dung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.