NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 920

Nhưng khi chỉ còn cách kinh thành chừng nửa dặm, đội cận vệ vây chặt
chàng, rồi viên võ quan cất lời: “Thưa quan phò mã Alátđanh, chúng tôi lấy
làm tiếc mà thưa với ngài rằng theo lệnh của hoàng đế, chúng tôi phải bắt và
giải ngài về như một quốc tặc, xin ngài hãy thông cảm chúng tôi phải làm
phận sự mà tha thứ cho.”

Alátđanh vẫn nghĩ mình vô tội, nghe lệnh hết sức ngạc nhiên, chàng hỏi

viên võ quan có biết chàng bị kết tội gì không, song chỉ được trả lời là cả y
và lính dưới quyền của y không ai hay biết gì sất.

Alátđanh thấy gia nhân của mình ít hơn nhiều so với đội lính, hơn nữa

chúng cũng đang lảng xa dần, chàng liền ngồi xuống ngựa và nói:

- Ta đây, các ngươi hãy thi hành mệnh lệnh được giao. Tuy nhiên ta có thể

nói là ta không thấy mình mắc tội gì đối với hoàng đế cũng như đối với triều
đình.

Bọn lính lấy sợi xích rất to, rất dài tròng vào cổ chàng rồi trói chặt hai tay

vào thân, không cho cử động. Viên chỉ huy đi đầu hàng quân, một tên lính
cưỡi ngựa cầm một đầu sợi xích đi bên cạnh, bắt Alátđanh phải đi bộ, và cứ
như thế giải chàng về kinh thành.

Tốp kỵ binh vào đến ngoại ô, những người đầu tiên trông thấy Alátđanh bị

giải như một tên trọng tội, đều tin chắc chàng bị đưa đi chặt đầu. Chàng vốn
được mọi người yêu mến, cho nên dân chúng kẻ cầm gươm kẻ cầm giáo,
những ai không có gươm giáo thì vác đá rượt theo bọn kỵ binh. Một vài tên
lính đi cuối hàng quay trở lại làm ra vẻ muốn giải tán đám đông. Nhưng, chỉ
một lát sau, người ùn ùn kéo đến đông đến nỗi bọn này phải vờ làm như
không trông thấy, miễn làm sao về được đến hoàng cung mà không bị họ
cướp mất Alátđanh là được.

Để đạt mục đích đó, tùy theo đường phố rộng hay hẹp, bọn lính dàn hàng

ngang khi giãn ra, khi thì khép lại cho chật hết lòng đường. Cứ như vậy, khi
về đến quảng trường trước hoàng cung, chúng dàn thành hàng một quay mặt
lại đám đông dân chúng vũ trang, cho đến khi võ quan cùng tên lính giải
Alátđanh vào lọt được trong hoàng thành và bọn lính cấm vệ đã đóng cổng
lại, không cho dân tràn vào.

Alátđanh bị giải đến trước mặt hoàng đế. Vua đang cùng với tể tướng

đứng chờ trên bao lơn. Vừa trông thấy chàng vua liền truyền cho đao phủ đã
được lệnh túc trực ở đây chặt đầu ngay tức khắc mà không buồn hỏi chàng
một câu cho sáng tỏ ngọn nguồn.

Đao phủ túm lấy Alátđanh, tháo sợi xích tròng quanh cổ và quanh người

chàng. Sau khi trải ra đất một tấm da từng nhuộm máu không biết bao nhiêu
tội nhân y đã hành quyết, y bảo chàng quỳ xuống và lấy khăn bịt mắt. Xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.