NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 973

- Thưa các ngài, – tôi nói với cả hai – tôi rất buồn rầu mà thưa rằng mọi

mong muốn và hy vọng của hai ngài cũng như của tôi không đạt được kết
quả chúng ta chờ đợi. Các ngài hẳn khó tin sự việc kỳ lạ đã xảy ra với tôi.
Tuy nhiên, tôi xin lấy danh dự mà quả quyết rằng các ngài cần tin là thật
điều tôi sắp kể các ngài nghe đây.

Thế là tôi thuật lại sự việc với tất cả những chi tiết như tôi vừa được vinh

dự trình bày với bệ hạ.

Xătđi hoàn toàn không tin. Ông nói:

- Anh cứ đùa, hay là muốn đánh lừa chúng tôi? Điều anh vừa kể không thể

nào tin được. Chim cắt chẳng bao giờ tha khăn đội đầu, chúng nó chỉ cắp
những thứ gì ăn được mà thôi. Hẳn anh đã xử sự như tất cả những người
thuộc hạng anh vẫn quen làm. Nếu lĩnh được số công xá khác thường, hoặc
may mắn kiếm được món tiền to mà không chờ đợi, thế nào các anh cũng bỏ
công việc, đi chơi bời nhậu nhẹt; hễ trong túi còn tiền thì cứ chén đẫy vào, ăn
hết rồi lại trở về cảnh túng bấn, giật gấu vá vai y như trước. Các anh cứ chịu
mãi cảnh bần cùng, bởi vì các anh đáng phải chịu như vậy. Chính các anh tự
tỏ ra không xứng đáng với những việc tốt lành người khác giúp cho.

- Thưa ngài, – tôi đáp – tôi chịu đựng những lời mắng mỏ ấy, và sẵn sàng

chịu đựng những lời gay gắt hơn nữa của ngài. Nhưng tôi kiên nhẫn chịu
đựng mà vẫn nghĩ rằng mình chẳng đáng tội chút nào. Xin ngài hãy đi hỏi bà
con xem, ngài sẽ thấy là tôi không nói bậy.

- Xin thú thật tôi cũng chưa bao giờ nghe nói tới chuyện chim cắt cướp

khăn đội đầu. Nhưng sự tình đã xảy ra như vậy, cũng như cơ man việc khác
chưa bao giờ xảy ra, mà hằng ngày vẫn cứ xảy ra đấy thôi.

Xắt bênh tôi, ông kể cho Xătđi nghe bao nhiêu chuyện khác không kém kỳ

lạ về chim cắt, một vài chuyện chính Xătđi cũng nghe khiến cho ông cuối
cùng lại rút trong người ra một túi tiền. Ông đếm vào tay tôi hai trăm đồng
tiền vàng, được chừng nào tôi giắt vào người chừng ấy, vì không có túi
đựng. Đếm xong, Xătđi nói với tôi:

- Hatxan à, tôi muốn biếu anh hai trăm đồng tiền vàng nữa, nhưng lần này

anh hãy chú ý cất cẩn thận, đừng để xảy ra việc mất mát như lần vừa rồi, và
cố làm cho số tiền này sinh lợi cho anh.

Tôi cảm tạ ông đã làm ơn cho tôi một lần thứ hai, sau khi đã tỏ ra không

xứng đáng với lòng tốt ấy vì đã để mất số tiền ông cho trước, và hứa sẽ cố
gắng làm theo lời khuyên bảo của ông. Tôi định nói nữa, nhưng ông không
để tôi có thời giờ. Ông từ biệt, tiếp tục đi dạo mát cùng với bạn.

Hai ông đi khỏi, tôi không làm tiếp công việc nữa, mà trở về nhà. Lúc ấy

vợ con tôi đều đi vắng. Tôi lấy riêng mười đồng vàng, còn lại một trăm chín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.