NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 988

đủ loại, cây nào cũng trĩu quả sai hoa, khiến cho không khí thơm ngát. Cây
trồng thẳng hàng ngay lối, giữa các hàng cây lại có những con mương dẫn
nước ngọt từ sông vào tưới. Mặc dù trời nắng to, bóng râm và hơi mát trong
vườn, cũng như tiếng nước chảy rì rào, tiếng chim hót líu lo cùng muôn vàn
điều thích thú khác khiến cho họ đi vài bước đã dừng lại, hoặc để cảm ơn tôi
đã đưa họ về chơi một nơi tuyệt diệu, hoặc để khen tôi giỏi tậu được cơ ngơi
này, hoặc tỏ nhiều lời ca ngợi lịch sự khác.

Tôi đưa họ đi xem hết khu trồng cam và chanh ấy, cũng khá rộng, từ đây

tôi chỉ cho họ thấy rừng cây, đó là phần cuối của khu vườn bao quanh ngôi
nhà nghỉ mát. Tôi dẫn họ tới tận một căn phòng, chung quanh trống trải
nhưng lại được một khóm cọ che, vừa để tỏa bóng mát vừa khỏi che khuất
tầm nhìn, mời họ bước vào ngồi nghỉ trên một cái sập đã trải sẵn thảm và đặt
gối tựa.

Hai cháu trai của tôi, được đưa về đây ở cùng với gia sư của chúng, sau

khi chào khách đã xin phép được đi chơi trong rừng. Chúng đang tìm tổ
chim thì chọt trông thấy trên một cây cổ thụ có một cái tổ chim. Chúng định
trèo lên lấy nhưng vì không đủ sức leo lên tận ngọn, liền nhờ tên nô lệ mà tôi
vẫn cho theo hầu không rời một bước lên lấy giúp chúng cái tổ chim.

Leo lên đến ngọn cây, tên nô lệ rất ngạc nhiên thấy tổ chim được làm

trong một chiếc khăn đội đầu. Nó gỡ nguyên như vậy, xuống khoe với lũ trẻ
nhà tôi, và nghĩ rằng hẳn tôi cùng vui lòng khi thấy vật này, liền giao cho
cháu trai lớn, bảo mang đến tôi xem.

Tôi thấy nó từ xa, với vẻ mừng rỡ thông thường của lũ trẻ con khi bắt

được một tổ chim. Cháu đưa tôi xem và nói:

- Bố ơi, cái tổ chim này làm bằng một cái khăn đội đầu.

Xătđi và Xắt cùng lấy làm ngạc nhiên về chuyện lạ này không kém tôi.

Nhưng tôi còn kinh ngạc hơn họ nhiều khi nhận ra đấy chính là chiếc khăn
của tôi bị con chim cắt cướp mang đi dạo nọ. Sau khi lật đi lật lại xem xét
kỹ, tôi hỏi hai người bạn:

- Thưa hai ngài, hai ngài có còn nhớ được đây chính là chiếc khăn tôi đội,

hôm hai ngài hạ cố tới gặp tôi hôm đầu tiên không?

- Tôi không nghĩ là anh Xătđi cũng như tôi để ý đến chuyện đó. Song tôi

sẽ chẳng chút nghi ngờ nếu tìm thấy trong chiếc khăn này một trăm chín
mươi đồng tiền vàng.

- Thưa ngài, – tôi đáp – xin ngài hãy tin chắc chính chiếc khăn ấy đây.

Ngoài việc nhận ra chiếc khăn, tôi còn cảm thấy nó nặng hơn những chiếc
khăn thông thường. Nếu ngài vui lòng cầm, ngài sẽ thấy như tôi.

Sau khi bắt hết chim con cho lũ trẻ, tôi đưa chiếc khăn cho Xắt và Xătđi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.