NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 437

có tể tướng cùng một số vị triều thần.
Vua vừa an toạ, và cho phép những người cùng đi được ngồi lên các tấm
thảm, thì tôi đeo từ thắt lưng trở xuống một tấm khăn trắng và mang đến
trước mặt vua một lẵng chứa đầy hoa tươi. Tôi đặt lẵng hoa dưới chân nhà
vua và kính cẩn lui ra. Tôi để ý thấy vua chăm chú nhìn theo, và nhất là
quan sát cái bong bóng xấu xí trên đầu tôi. Chẳng khó khăn gì vua không
đóan ra tôi chính là nhân vật tể tướng đã nói đến. Vua phán:
- Này anh chốc đầu, anh làm công việc gì ở đây?
Ông cụ làm vườn, chủ nhân của tôi, đáp lời hộ, nói đấy là chú giúp việc của
mình, chú ấy giỏi công việc vườn tược lắm. Cụ già nói với nhà vua một
cách tự tin như thể cụ đang nói lên sự thật.

NGÀY THỨ MỘT TRĂM HAI MƯƠI BẢY.
Đức vua vẫn nhìn tôi chằm chằm. Vua hỏi ông già làm vườn:
- Có đúng là chú giúp việc của lão chơi đàn nguyệt khá lắm, và lại còn
hát hay nữa?
- Tâu bệ hạ đúng vậy – người làm vườn nói – giọng ca của chú ta khá
mùi mẫn. Nghe chú hát, người ta chỉ nhớ giọng hát mà quên luôn người
ngợm của chú.
- Ta muốn nghe qua – vua nói – Thử xem tài nghệ của chú mày đến
đâu.
Cùng theo hầu nhà vua hôm ấy có một số chú hề. một tên hẳn nghĩ nhà vua
nói vậy để chế giễu tôi, liền bước tới nắm tay tôi, như thể mời cùng nhảy
múa làm trò với hắn. Hẳn anh chàng nghĩ tôi sẽ múa may lộn xộn, cộng
thêm bộ dạng kỳ dị của tôi nữa, hắn sẽ làm cho mọi người được một mẻ
cười khóai trá. Nhưng hắn đã nhầm. Tôi đưa cánh tay rắn chắc túm vai hắn
ta, lắc cho mấy cái thật mạnh làm hắn lảo đảo. Mọi người phá ra cười,
nhưng không phải cười tôi mà cười chính anh hề ấy. Tiếp đấy, tôi tỏ cho
mọi người thấy tôi nhảy múa đẹp hơn rất nhiều, không như hắn ngờ đâu.
Nhà vua và tất cả mọi người có mặt ở đấy đều nồng nhiệt vỗ tay tán
thưởng.
Người ta chú ý đến tôi hẳn cũng tại tiếng đồn về người ngợm bên ngoài của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.