NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 69

những điều cụ muốn biết là không lại làm rớm máu những vết thương đang
bắt đầu lành miệng trong tim cháu.
Những lời nói ấy, hay đúng hơn là cái giọng tôi thốt ra, khiến cụ già thôi
không thúc ép nữa. Cụ chuyển sang chuyện khác, rồi sau một hồi trò
chuyện, lúc đứng dậy ra về cụ lấy ở túi tiền ra mười đồng xơcanh vàng đặt
vào tay tôi.
Tôi khá ngạc nhiên về sự hào phóng ấy. Các vị khách sang nhất tôi mời
mua hoa quả chưa từng có ai trả cho tôi đến một xơcanh bao giờ, vì vậy
không hiểu nỗi cụ già này là người như thế nào. Sáng hôm sau quay trở lại
cái quán bán nước đã thấy ông cụ ngồi ở góc ấy. Dĩ nhiên tôi mang giỏ
hàng tới mời cụ mua trước tiên. Cụ lấy một ít nước hoa, bảo tôi ngồi xuống
cạnh, rồi thúc ép tôi kể chuyện mình, khẩn khoản tới mức tôi không thể
không vâng lời.
Tôi thuật lại cho cụ nghe tất cả những gì đã xảy ra trong đời mình. Sau khi
nghe tôi giãi bày tâm sự, cụ già nói:
- Ta có quen biết thân sinh anh ngày trước. Ta vốn cũng là một thương nhân
ở thành Basra. Ta không có con, mà cũng chẳng còn hy vọng có. Ta có cảm
tình với anh, ta nhận anh làm con nuôi. Vậy thì, con trai ta ơi, con hãy quên
đi mọi đau buồn trong quá khứ, con sẽ thấy ở già đây một người cha còn
giàu có hơn cả phụ thân con, ngài Apđêlazit, khi người còn sống. Cha hứa
sẽ hết sức thương yêu con.
Tôi cảm tạ cụ già về vinh hạnh dành cho tôi, và khi cụ đứng dậy ra về, tôi
đi theo luôn. Cụ bảo tôi vứt cái giỏ cùng với hoa quả trong ấy đi, rồi dẫn tôi
đến một dinh cơ lớn mà cụ đã thuê từ trước. Cụ cho tôi một căn hộ cùng
mấy tên nô lệ để hầu hạ. Cụ lại sai người mang đến cho nhiều quần áo sang
trọng. Tưởng như phụ thân tôi, Apđêlazit vẫn đang còn sống, và tôi chưa
phải lâm vào một cảnh khốn cùng bao giờ.
Khi cụ thương nhân ấy giải quyết xong công việc ở Batđa, nghĩa là bán hết
mọi thứ hàng hoá mang từ Basra đến, chúng tôi cùng lên đường trở lại
thành phố Basra. Lũ bạn chơi bời ngày trước, những tưởng chẳng bao giờ
gặp lại tôi, rất đỗi ngạc nhiên tôi trở thành con nuôi một vị thương nhân
được mọi người coi là giàu nhất thành phố. Tôi cố sức làm vui lòng cụ già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.