NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 116

Tuỳ tướng của Hoàng Ngũ Phúc là Trịnh Bá Khâm được lệnh đi tiên
phong, dẫn quân hăm hở tràn tới. Không ngờ, Đồ Sơn hiểm trở,
thuỷ quân của Cầu vốn thiện chiến lại dùng thuyền nhẹ nên
thoắt ẩn thoắt hiện. Khâm không biết hướng nào mà đuổi. Thình
lình, quân Cầu từ phía sau đánh thúc lại, Khâm chưa kịp trở tay, bị
một mũi giáo chết ngay. Quân Trịnh hoang mang sợ hãi, gọi quân
Cầu là “Giặc ma trơi”. Bọn Ngũ Phúc, Công Kỳ phải lui binh để
chấn chỉnh đội ngũ. Chúa Trịnh được tin, xuống chỉ khiển trách
Hoàng Ngũ Phúc, Phạm Đình Trọng và triệu Hoàng Công Kỳ về
kinh hỏi tội. Phúc và Trọng bị khiển trách thì tức lắm, năm sau Giáp
Tý (1744) lại dốc hết đại binh ra Đồ Sơn quyết chiến với Nguyễn
Hữu Cầu.

Trọng gửi cho Cầu một vế câu đối chữ Hán đe doạ:

- Thổ diệt bán hoành: thuận giả thượng, nghịch giả hạ.

(Nghĩa là chữ “thổ” cắt đi một nửa nét ngang: khi để xuôi là chữ

“thượng”, khi để ngược sẽ thành chữ “hạ”. Ý bảo: nếu Cầu chịu quy
thuận thì sẽ để yên, bằng chống lại tất sẽ bị diệt).

Cầu gửi câu đối lại để tỏ thái độ:

- Ngọc tàng nhất điểm: xuất vi chúa, nhập vi vương.

(Nghĩa là chữ “ngọc” giấu trong mình một chấm: nếu đưa ra sẽ

là chữ “chúa”, bằng cất đi sẽ thành chữ “vương”. Ý nói: một là làm
chúa, hai là làm vua, chứ không thèm hàng).

Bọn Ngũ Phúc, Đình Trọng tức giận xua quân ồ ạt tiến đánh.

Quân Nguyễn Hữu Cầu dựa vào núi vào biển làm thế cố thủ, khi
tiến khi lui. Bọn Phúc, Trọng tuy quân đông thuyền nhiều mà
đánh liền mấy trận vẫn chưa làm gì được. Đã thế, ban đêm, Cầu
dẫn quân bản bộ lặn xuống nước tìm tới đục thuyền quân Trịnh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.