NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 129

khiến tính mệnh viên quan không sao cứu vãn nổi. Lãn Ông đành
cáo từ mà than rằng:

- Có thuốc nào cứu chữa được số mạng các vị khanh tướng.

Rồi bảo với đám học trò đi theo mình:

- Những kẻ giàu sang khi vui, khi giận dữ thay đổi rất thất

thường. Nếu ta tìm cái vinh ở nơi họ thì phần lớn chỉ mua lấy cái
nhục.

Lại dặn đi dặn lại:

- Nghề làm thuốc không phải là nghề cầu danh lợi. Không

nên thấy kẻ giàu sang quyền quý mà sốt sắng xu phụng để kiếm
tiền tâng công. Chớ thấy người nghèo khó cô đơn mà không chịu
hết lòng, sống chết mặc bay. Những người ăn ngon mặc đẹp
không lo không có người đến chữa. Chứ những người ở nhà tranh
vách nát không đủ sức đón thầy thuốc, nếu ta chăm lo đến họ
một chút, họ sẽ có thêm tuổi thọ. Không được ngại đường xa mưa gió,
không được sợ đêm hôm khuya khoắt. Hễ mời là đi, đã đến là chữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.