NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 71

Tả hữu thưa:

- Lợi đã gửi liền hai thư đều nói sẽ đúc người vàng, cống thổ

sản địa phương, xin tướng quân lui binh.

Liễu Thăng cả cười:

- Ta cũng lấy làm lạ cho quân man. Ta phụng mệnh hoàng đế

sang đây đánh dẹp, chớp mắt hạ ba thành, không tên nào dám cự
lại. Thế mà Lợi dám ngạo mạn đòi ta lui binh!

Tả hữu nói thêm:

- Thư Lợi quả ngạo mạn. Lợi nói: nếu tướng quân cứ đem binh đi

sâu vào nước nó, tất mang hoạ, hối sẽ không kịp.

Thăng đùng đùng nổi giận quát:

- Ta sẽ giết sạch bọn này, xem ai không hối kịp!

Liễu Thăng là võ tướng, trải ba triều vua Minh đều vác gươm

cưỡi ngựa đi đánh nam đánh bắc lập nhiều công to nên được thăng
thưởng lớn. Nay cầm mười vạn quân băng rừng vượt ải vào nước ta,
đi một mạch từ Pha Luỹ đến Ải Lưu, suốt mấy chục dặm như vào
chỗ không người, lại nhận được thư Lê Lợi tỏ ý sợ hãi cầu xin rút
quân thì Thăng càng kiêu lắm. Nhất định sáng mai sẽ kéo quân
vượt Chi Lăng xuôi về Đông Quan!

Hôm sau, mới canh năm (mờ sáng) Liễu Thăng đã ra lệnh trẩy

quân nhằm hướng Chi Lăng tiến phát. Thăng thân dẫn một trăm
quân kị hăm hở đi mở đường. Vừa đi được một đoạn, đã thấy Trần
Lựu đem binh đến chặn đường khiêu chiến. Thăng tức lắm, chẳng
nói chẳng rằng khua đao xông vào đánh luôn. Được mươi hiệp, Lựu
tỏ ra núng thế, đâm bậy một giáo rồi quay đầu chạy. Lập tức, Liễu
Thăng thúc ngựa đuổi theo, thét lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.