NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 74

cánh quân của Lê Sát, Lưu Nhân Chú từ Chi Lăng kéo về cùng sấn
vào chém giết. Lương Minh vừa lâm trận thì bị ngay một mũi phi lao
đâm chết. Giặc hoảng sợ, xô đẩy nhau mà chạy. Quân Minh chết
thảm hại. Đô đốc Thôi Tụ lên thay chức tổng binh, cùng bọn Hoàng
Phúc, Lý Khánh vội vã thu nhặt tàn quân, sắp xếp lại quân ngũ rồi
kéo nhau tìm đường xuống thành Xương Giang. Ba ngày sau thì
đến Phố Cát. Phố Cát cách Xương Giang chưa đầy chục dặm, chỉ
chốc lát là đến. Bọn Thôi Tụ, Hoàng Phúc, Lý Khánh đưa mắt
nhìn nhau, gật đầu đắc ý. Thình lình, phục binh ở đâu lại xông ra
đón đánh. Quân Minh chết nhiều lắm, chất thành đống (dân ta
sau đem chôn gọi là đồi Mả Ngô). Quân còn sống thì hoảng loạn
tan tác. Viên Thượng thư Lý Khánh được vua Minh cử đi để bày mưu
tính kế cho cánh quân Quảng Tây nay thấy binh tình cùng quẫn,
bức bách quá, mới ngửa mặt kêu lớn:

- Không ngờ ta lại bỏ mạng nơi này!

Đoạn, trốn vào một đồi cây treo cổ mà tự vẫn. Bọn Thôi Tụ,

Hoàng Phúc cố sống cố chết dẫn quân chạy về thành Xương
Giang. Đến chân thành, Thôi Tụ định cất tiếng gọi, nhìn lên đã
thấy cờ xí quân Nam cắm la liệt. Trên thành, Trần Nguyên Hãn
chống gươm cười ngất, mắng bọn Tụ:

- Thành còn đâu nữa mà vào!

Bọn Tụ rụng rời chân tay, đành lui binh ra ngoài đồng cách

thành Xương Giang hai dặm, lấy đất đắp luỹ đào hào để đóng
quân phòng vệ. Đêm đêm, Thôi Tụ sai bắn pháo hiệu lên trời, báo
tin cho các thành Chí Linh, Đông Quan đem quân lên đón. Thôi Tụ
có biết đâu khi ấy, bọn Vương Thông ở Đông Quan và Chí Linh
cũng đang nghển cổ mong chờ Tụ đến cứu nguy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.