NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 177

đèn phòng ngoài, đèn trong bếp, trong các phòng ngủ, rình chờ một tiếng
động đáng ngờ... Ai đó? Khung cửa sổ bật mở đầu tiên, rồi rèm cửa căng
lên vì gió thổi. Không có ai ở ban công cả. Tôi đóng cửa chớp lại và quay
vào phòng khách. Nhưng có ai đó hiện diện ở đây, vừa mờ ảo lại vừa gần
gụi. Tôi càng thêm rùng mình. Chắc chắn đó là Sihem, hay hồn ma của
nàng, hoặc là cả hai đang quay lại... Sihem... Không gian dần rợn ngợp
bóng nàng. Sau vài cơn run rẩy, ngôi nhà hoàn toàn ngập tràn hình bóng ấy,
chỉ chừa cho tôi chút cỏn con không khí để khỏi bị ngạt thở. Tất cả lại
mang bóng dáng nữ chủ nhân; những chùm đèn, những chiếc tủ com mốt,
những thanh sắt treo rèm, những rầm chìa, những màu sắc... Những bức
tranh, chính nàng là người đã chọn chúng, cũng chính nàng là người treo
chúng lên tường. Tôi lại thấy như nàng đang lùi lại mấy bước, một ngón tay
để lên cằm, đầu lúc nghiêng phải lúc nghiêng trái để chắc chắn rằng bức
tranh đã được đặt thẳng thớm. Sihem có giác quan về chi tiết rất sắc bén.
Nàng không làm gì mà không có chủ định và có thể mất hàng tiếng đồng hồ
chỉ để xem nên đặt bức tranh ở đâu hoặc xếp nếp rèm cửa thế nào. Từ
phòng khách đến nhà bếp, hết phòng này sang phòng khác, tôi cảm tưởng
như đang theo dấu nàng. Những cảnh tượng gần như là thực thế chân cho
hoài niệm. Trên chiếc tràng kỷ bằng da, Sihem đang nằm nghỉ. Ở đó, nàng
đang sơn móng tay bằng lớp sơn màu hồng nhã nhặn. Mỗi góc nhà lại lưu
giữ một chút bóng hình nàng, mỗi chiếc gương lại phản chiếu hình ảnh
nàng, mỗi âm thanh rì rào lại như đang kể chuyện về nàng. Tôi chỉ việc
chìa tay ra là lượm bắt được một tiếng cười, một tiếng thở dài, một làn
hương của nàng... Anh muốn em sinh cho anh một bé gái, tôi thường nói
với nàng vào những ngày đầu yêu đương... Tóc vàng hay tóc nâu hả anh?
nàng nói mặt ửng đỏ... Anh muốn con bé lành lặn và xinh đẹp. Màu tóc hay
màu mắt không quá quan trọng với anh. Anh muốn nó có được ánh mắt và
hai lúm đồng tiền của em để mỗi lần mỉm cười, nó lại giống em như đúc...
Tôi đi xuống phòng khách tầng hai, căn phòng trải thảm nhung màu đỏ
thắm, với những tấm rèm cửa sổ màu sữa và hai chiếc ghế bành lớn đặt
giữa một tấm thảm Ba Tư rất đẹp, quanh chiếc bàn bằng kính và crôm. Một
tủ sách lớn làm bằng gỗ anh đào chiếm hẳn một bên, chạy dài từ đầu này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.