NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 181

Naveed lại hắng giọng. Cứ mỗi lần anh bối rối lại nghe thấy tiếng anh

nuốt nước bọt.

- Dù sao thì đêm họ cũng không qua phải không?

- Ừ, nhưng cũng thế cả thôi. Cám ơn cậu vì đã gọi, gửi lời hỏi thăm

Margaret giùm tớ.

Khoảng tầm trưa, vì không thấy Kim động tĩnh gì, nên tôi hiểu chính cô

đã phải thông qua Naveed để xem xem liệu tôi còn trên đời này không.

Người thợ mộc mang trả những chiếc cửa sổ, tự mình lắp lại, kiểm tra

xem chúng hoạt động có tốt không trước sự có mặt của tôi. Anh ta đưa tôi
ký vào tờ hóa đơn, nhận tiền rồi ra về, mẩu thuốc lá tắt lịm trên khóe
miệng. Người thợ kính và mấy cậu học việc đã đi từ lâu. Tôi được thấy lại
nhà mình, vẻ thanh bình tĩnh tại và những bí ẩn từ cảnh tranh tối tranh sáng
của nó; tôi đi lên phòng khách tầng trên với vẻ khinh mạn những bóng ma
ám mình. Không có gì khuấy động quanh các góc tủ tường. Tôi vùi mình
vào một chiếc ghế bành đối diện ô cửa sổ vừa được sửa mới, tôi ngắm màn
đêm đang buông như một nhát dao chém xuống thành phố, nhuốm đỏ chân
trời.

Sihem đang mỉm cười trong một bức ảnh đặt trên bộ dàn. Một mắt của

nàng to hơn mắt còn lại, có thể do nụ cười gượng gạo. Người ta luôn mỉm
cười với thợ ảnh khi anh ta có tài thuyết phục - ngay cả lúc thực tâm không
muốn. Đó là một bức ảnh cũ, một trong số những bức ảnh đầu tiên chụp
nàng sau đám cưới. Tôi nhớ bức này được chụp để làm hộ chiếu. Sihem
không thực sự thích thú chuyện chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật ở nơi
khác. Nàng biết khả năng tài chính hạn hẹp của tôi và muốn dành tiền mua
một căn hộ khá hơn căn chúng tôi sống lúc đó ở ngoại ô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.