NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 182

Tôi đứng dậy và nhìn bức chân dung gần hơn. Phía bên trái tôi, trên một

cái giá sách chất đầy đĩa nhạc, là một cuốn album bọc da. Tôi cầm lấy nó,
gần như là máy móc, quay lại ghế bành và bắt đầu lật giở từng trang. Tôi
không có bất kỳ cảm xúc gì đặc biệt. Như thể tôi đang vừa lật giở một cuốn
tạp chí vừa đợi đến lượt mình ở phòng khám răng. Các bức ảnh lướt qua
dưới mắt tôi, bị giam lại trong cái khoảnh khắc chúng được chụp, lạnh lẽo
như mặt giấy láng bóng thể hiện chúng, thiếu vắng mọi yếu tố tình cảm có
thể khiến tôi mủi lòng... Bức chụp Sihem đứng dưới một cây dù, khuôn mặt
ẩn sau cặp kính râm lớn, ở Charm el-Cheikh; bức chụp Sihem trên đại lộ
Champs-Élysées, ở Paris; bức chụp cả hai chúng tôi đứng bên lính gác của
Nữ hoàng Anh; bức chụp với cháu trai Adel của tôi trong vườn; bức chụp
trong một buổi dạ hội thượng lưu; bức chụp trong một cuộc chiêu đãi vinh
danh tôi; bức chụp với bà của nàng tại trang trại Kafr Kanna; bức chụp ông
chú Abbas của nàng đi ủng cao su, bùn ngập sũng đến đầu gối; bức chụp
Sihem đứng trước nhà thờ trong khu phố nơi nàng chào đời ở Nazareth...
Tôi tiếp tục lướt qua các kỷ niệm, không dừng lại quá lâu ở bức nào hết.
Như thể tôi đang lật giở những trang sách về một cuộc đời thuộc thế hệ
trước, về một việc đã bị xếp xó... Thế rồi một bức ảnh khiến tôi thắc mắc.
Trên đó là hình ảnh cậu cháu Adel của tôi đang cười, hai tay chống hông,
đứng trước nhà thờ ở Nazareth. Tôi lật lại trang trước, đến bức ảnh chụp
Sihem đứng trước nhà thờ của tuổi thơ nàng. Đó là một bức ảnh mới chụp,
cách đây chưa đến một năm, căn cứ vào chiếc túi xách mà tôi đã mua cho
nàng nhân dịp sinh nhật tháng Một năm ngoái. Phía bên tay phải nàng, có
thể thấy mui của chiếc ô tô màu đỏ và một cậu bé ngồi xổm trước một con
chó nhỏ. Tôi quay lại bức ảnh chụp Adel. Chiếc ô tô đỏ vẫn ở đó, cậu bé và
con chó cũng vậy. Như vậy hai bức ảnh này được chụp vào cùng một thời
điểm, hẳn là hai người thay phiên nhau chụp. Phải mất một lúc tôi mới chịu
chấp nhận điều đó. Sihem thường xuyên đến Nazareth mỗi lần nàng nghỉ
lại nhà bà mình. Nàng rất yêu thành phố quê hương nàng. Nhưng còn
Adel?... Tôi không nhớ đã có lần nào gặp cậu ta ở đó. Đó không phải môi
trường của cậu ta. Cậu ta thường đến gặp chúng tôi ở Tel-Aviv khi công
việc buộc cậu ta phải rời Bethléem, nhưng cứ tưởng tượng cậu ta ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.