NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 215

- Tôi không bị ai giật dây hết cả.

- Nào nào... Chúng bắt mày ngay sau vụ khủng bố vợ mày gây ra, ba

ngày tiếp đó, chúng thả mày không hề theo dõi cũng chẳng kiện cáo. Chúng
cũng chẳng xin lỗi về những phiền hà chúng gây cho mày. Tại sao chứ? Vì
mày có đôi mắt đẹp à? Cứ cho là thế đi, đáng lẽ bọn tao cũng định tin như
thế, nhưng rõ là không phải vậy. Chẳng bao giờ có chuyện con tin rơi vào
tay Shin Beth rồi được thả dễ dàng như thế mà lại không bán linh hồn cho
quỷ dữ.

- Các ông nhầm rồi...

Hắn tóm lấy hàm tôi và ấn mạnh để giữ miệng tôi mở ra.

- Ngài bác sĩ quở chúng ta cơ đấy. Vợ ngài ấy chết vì chúng ta. Bà ấy

từng có cuộc sống dễ chịu trong cái lồng sơn son thếp vàng của mình, phải
không nào? Bà ấy ăn ngon, ngủ yên, hưởng mọi lạc thú. Bà ấy nào thiếu
thốn gì. Thế mà một nhóm bệnh hoạn cướp bà ấy khỏi cuộc sống hạnh phúc
để đưa bà ấy - mày từng nói thế nào nhỉ - đến chốn lửa đạn. Ngài bác sĩ
sống gần chiến tranh, có điều ngài không muốn nghe nhắc đến chiến tranh.
Ngài nghĩ rằng lại càng không phải vợ ngài sẽ bận tâm tới chuyện đó...
Nhưng kìa, ngài đã nhầm, bác sĩ ạ.

- Tôi được thả vì tôi không liên quan gì đến vụ khủng bố cả. Không ai

mộ tuyển tôi hết. Tôi chỉ muốn hiểu chuyện gì đã xảy ra thôi. Vì thế mà tôi
đi tìm Adel.

- Nhưng mọi chuyện lại rất rõ ràng. Chúng ta đang trong thời kỳ chiến

tranh. Người thì đứng lên cầm súng; nhưng có những kẻ chỉ ăn không ngồi
rồi. Lại có những kẻ khác đục nước béo cò nhân danh hai tiếng Sự nghiệp.
Đời là thế đấy. Nhưng chừng nào ai ở yên vị trí người đấy thì chừng đó mọi
chuyện còn chưa nghiêm trọng. Khó khăn nảy sinh khi những kẻ đang sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.