NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 217

một chút. Tôi chỉ có thể đứng nhìn thần tượng của mình héo hắt như viên
thuyền trưởng nhìn con tàu của mình đắm... Cũng chính nỗi u buồn ấy lại
xâm chiếm tôi đúng khoảnh khắc chiếc nắp cốp ô tô ập xuống. Tôi cảm
thấy hổ thẹn khi cứ cắn răng chịu những điều lăng nhục đến mức thờ ơ với
cả cái số phận đang chờ mình; tôi chẳng còn là gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.