NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 232

- Cậu có lý, ammou ạ. Đây không phải nơi thích hợp để nói những

chuyện thế này.

- Cậu không muốn nói những chuyện này chút nào. Không phải ở đây

cũng chẳng phải ở đâu khác.

Nó tán thành.

- Ông họ của cậu, Omr, biết cậu đang ở Janin. Ông muốn gặp cậu. Nếu

cậu không có thời gian thì cũng không sao. Cháu sẽ giải thích cho ông.

- Không có gì phải giải thích cả, Adel ạ. Cậu không bao giờ từ chối

người thân của mình.

- Ý cháu không phải thế.

- Cháu đã suy nghĩ thành lời rồi đấy thôi.

Nó tránh nhìn ánh mắt tôi.

- Cậu không muốn ăn chút gì đó trước rồi tắm à?

- Không. Cậu không muốn gì ở các bạn của cháu cả. Cậu không thích thú

gì đồ ăn hay vệ sinh của họ. Cậu lại càng không muốn quần áo của họ, - tôi
vừa nói thêm vừa tránh xa cái túi lúc đi ra. - Cậu cần phải quay lại khách
sạn lấy đồ, trừ khi họ đã phân phát đồ ấy cho người nghèo.

Ánh sáng trong cái sân trong kiểu Tây Ban Nha ập vào mắt tôi, nhưng tôi

cảm thấy dễ chịu. Đám lính cảnh vệ đã tản đi. Chỉ còn một gã đàn ông trẻ
nét mặt tươi cười vẫn đứng bên một chiếc ô tô bụi bặm.

- Đây là Wissam, - Adel nói. - Cháu của Omr.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.