NGÕ LỖ THỦNG - Trang 11

mưa phùn gió bấc, Gù ôm em Hy trên giường, kể chuyện tam anh chiến Lã
Bố cho nó nghe. Kể thế nào mà rồi anh thì ngủ tịt, em mò dậy chơi. Cái bếp
điện của nhà bị đứt dây, thằng bé mò xuống nghịch. Tiếng kêu của thằng bé
dựng Gù dậy. Nhưng mà không kịp nữa rồi. Cái dây điện quấn vào người
thằng bé, xòe ra những tia lửa. Gù lăn xuống đất, nhưng không nhích được
lên vì cái ghế Gù để trên giường!

Đến khi hàng xóm biết, mẹ Gù về thì thằng bé đã được đặt lên giường,

không ai hiểu bằng cách nào Gù đưa được em lên. Chính Gù cũng không
còn nhớ được chi tiết của sự việc. Gù chui trong gầm bàn, nằm sâu trong xó
tối. Người ta lôi Gù ra xỉ vả nó như một tên tội phạm. "Thằng Gù khốn lạn!
Thằng Gù giết em!". Rồi ông Hượu về. Ông về vào lúc nửa đêm về sáng.
Ông đang đạp xích lô, chở hai bà buôn, hàng hóa chất đầy, và họ trả ông
hậu hĩnh, nhưng không hiểu sao, đạp được nửa chừng thì chân ông cứng
lại. Ông thở không ra hơi. Có cái gì đấy cứ níu ông lại, không cho cơ thể
ông hoạt động. Và ông đành phải gọi một anh xích lô đang ngủ trên hè phố,
cho anh ta chở khách.

Chính ông cũng không nhớ bằng cách nào ông đủ sức đạp xe về được tới

gốc bàng. Người ông đổ xuống như một bao tải gạo, hất ra khỏi cái xe.
Người ta xúm vào khiêng ông, đặt ông vào giường. Trong tiếng khóc khản
đặc thảm thiết của bà Hượu, ông như kẻ mất hồn. Ông chồm dậy, cầm con
dao phay, tìm thằng Gù. Ba bốn thanh niên ôm ghì ông lại. Người ta bế Gù
trốn sang nhà cô Hạnh. Gù bị nhốt trong buồng như một con chó dại. Suốt
một đêm, một ngày nữa, không ai để ý đến Gù. Người ta xúm xít lại lo cho
đám tang em Hy. Gù trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, rồi lịm đi vì đói.

Những ngày u ám ấy thật khủng khiếp, nếu như Hạnh không bất chợt

bước vào buồng trút bộ quần áo bê bết bùn đất vừa ở nghĩa địa về. Cô thét
lên một tiếng rợn người khi bàn chân vừa giẫm phải một vật gì nhùn nhũn:
Gù nằm ngay sát cửa ra vào căn buồng bề ngang ba mét, bề dài bốn mét tối
tăm, sặc mùi son phấn của Hạnh. Cô bế anh lên giường, lặng lẽ mua phở về
đổ cho anh. Gù tỉnh dần và nhận ra mình đang ở đâu. Anh òa khóc. Đây là
lần đầu tiên trong đời Gù khóc. Trong ánh sáng mập mờ của bóng điện bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.