NGỘ PHẬT - Trang 271

Kể ra thì con trăn yêu này cũng xui, hôm nay nổi gió tây nam, nó phả

khói độc vài lần, cuối cùng lại bị gió cuốn lại về chính mặt mình, Giang
Trừng khỏi ra tay, khói độc đã không còn.

Dù mặt mày bết tóc do gió to, cơ thể lại bị nội thương, Giang Trừng

vẫn không kìm được cảm giác buồn cười khi nghe động tĩnh của trăn yêu
đằng sau, hài quá đi mất.

Anh trăn ê, đừng vừa trườn nhanh vừa phả khói thế, dễ bị sặc lắm đó!

Rất nhanh sau đó Giang Trừng không còn cười nổi nữa, vì trăn yêu

thẹn quá hóa giận, bắt đầu phun cát vàng. Chỉ trong vài hơi thở, cát vàng ào
ào kéo đến, bao trùm cả mười mấy dặm xung quanh. Một người một trăn
vốn đang ở trong rừng, giờ đây vạt rừng nọ đã bị cát vàng chôn mất. Trăn
yêu muốn ép Giang Trừng dừng lại, nhưng cô nào có khờ mà làm theo ý
nó, dẫu có không thấy đường cũng phải xông ra ngoài!

Cát phà đến trước mặt bọc trọn lấy Giang Trừng, ánh vàng lóe lên,

những hạt cát mịn kia như được mạ vàng, trở thành vũ khí của cô, tụ lại
thành một mũi tên chắn trước người Giang Trừng, bảo vệ cô xông ra khỏi
vòng vây của cát. Bích Ngọc yêu mãng ắt chẳng để cô thoát dễ dàng đến
thế, bám theo sau phun gió cát lia lịa.

Những nơi họ qua cuồn cuộn cát vàng, trời đất mờ mịt, hoang tàn như

vừa trải qua cơn bão. Giang Trừng không thấy rõ đường bèn xông bừa về
phía trước, trăn yêu cũng theo sát phía sau, chỉ đợi cô lơ là sẽ nuốt chửng
vào bụng giải tỏa cơn hờn, hai bên cứ giằng co như vậy.

Bất chợt, giữa màn gió cát mờ mịt, Giang Trừng lờ mờ trông thấy một

bóng đen thật to trước mặt. Trông như một con yêu thú lớn, trong tình trạng
này, càng không nhìn rõ càng khiến người ta lo lắng. Giang Trừng thoáng
liếc người máu me bấy nhầy đang được mình bế kia, hô hấp của gã khá
yếu, không chóng cứu chữa sẽ quy tiên ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.