NGỘ PHẬT - Trang 28

xuất phát từ tâm trạng "muốn người khác nếm thử thức ăn ngon mà mình
từng thưởng thức nhiều năm về trước", bỗng dưng ấm áp.

Thực ra, đại sư là một người rất dịu dàng.

Vừa thơ thẩn chuyện không đâu vừa húp cạn ngụm súp cuối cùng,

Giang Trừng lau miệng đánh ợ, xoa bụng tựa cây thở phào. Phơi thây một
cách mất hình tượng, Giang Trừng nghiêng đầu nhìn đại sư bưng vò rượu,
mấp máy môi tụng niệm gì đó.

Anh ta đọc được một đoạn, Giang Trừng đứng dậy lướt sang ngó vào,

trông thấy toàn thân chuột xám bao phủ trong ánh vàng, nằm ngọ nguậy
đau đớn dưới đáy vò.

Giang Trừng hoảng hốt, không phải chứ, chẳng nhẽ chuột xám lại là

kẻ ác, thế nên bây giờ đại sư mới phải giải quyết ông ta? Mới nãy còn vỗ về
ông ta, chắc cô không đến nỗi tự tát vào mặt mình nhanh thế chứ?

"Đại sư, yêu chuột này ác ôn lắm à?"

Thanh Đăng lắc đầu.

"Vậy đại sư đang làm gì đó?"

"So với người thì yêu quái tu luyện khó hơn nhiều. Yêu chuột này

không phải phường đại gian ác, nhưng trong cơ thể nó lại có một hòn ma
thạch, hòn ma thạch này đại khái là kỳ ngộ giúp nó tu thành hình người, dù
vậy, nếu để thứ này tồn tại quá lâu trong cơ thể, nó sẽ hóa ma, bởi thế ta
mới dùng mười vò rượu nếp xua đi uế khí trong yêu thể, rồi thay nó độ hóa
họa ngầm trong ma thạch." Thanh Đăng bưng vò bình thản đáp, ngồi dưới
gốc cây như tôn phật từ bi.

Giang Trừng lặng lẽ xoay đầu bịt mắt, hỏng rồi, thánh quang của đại

sư chói lóa quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.