NGỘ PHẬT - Trang 323

cha, chỉ phạm lỗi nhỏ thôi đã bị phạt nặng, hôm nay, trước khi đi chơi hắn
đã rõ mình sẽ phải chịu phạt, nhưng hắn không thấy hối hận chút nào.

Bạch Nhiễm Đông chẳng hề hay biết, lần sau đến chơi, nàng vẫn đồng

ý để Văn Nhân Quân đưa đi thăm thú những nơi khác. Sau khi nàng về
Dung Trần, thứ chờ Văn Nhân Quân chính là sự trách phạt của cha.

Nhưng thế thì đã sao, Văn Nhân Quân chưa từng vui vẻ đến vậy. Hắn

thích ngắm nụ cười rạng rỡ nở bừng trên gương mặt của Bạch Nhiễm
Đông, bằng lòng đưa nàng đi chơi.

Hai người ngày càng lớn, trở thành thiếu niên mới nếm trải vị ngọt của

mối tình đầu. Mỗi khi đến thăm Văn Nhân Quân, Bạch Nhiễm Đông ồn ào
tinh nghịch thuở ấy luôn sẽ khoác lên mình bộ cánh xinh đẹp nhất, còn Văn
Nhân Quân, mỗi hôm tu luyện vẫn thỉnh thoảng ngóng trông ra cửa, mong
chờ dáng hình kia xuất hiện thoáng nhiên.

Con trai con gái thương nhau, cha mẹ đôi bên bàn chuyện đính hôn,

trao tín vật.

Vân vê chiếc khấu uyên ương bằng ngọc trắng thắt bên eo, rồi lại

trông sang chiếc còn lại nơi đai lưng Văn Nhân Quân, Bạch Nhiễm Đông
đỏ mặt, “Quân ca ca, mai sau em sẽ được gả cho chàng ư?”

“Ừm, Nhiễm Nhiễm mà gả cho ta, mai này sẽ được gặp nhau hằng

ngày rồi.” Mặt mày Văn Nhân Quân đỏ hơn cả Bạch Nhiễm Đông.

Bạch Nhiễm Đông hai tay bụm mặt, im lặng nhoài người trên bàn

thấp, tơ tình thiếu nữ hiếm thay, Văn Nhân Quân len lén liếc sang, trông
thấy đôi tai đỏ lựng của nàng, bắt đầu lắp bắp, “Ta, Nhiễm Nhiễm, sau này
ta, ta sẽ chăm sóc em thật tốt, mua thật nhiều thức ăn ngon cho em, đưa em
du ngoạn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.